[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 29: Quên Đi Và Sống Tốt – bhtt.net
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 29: Quên Đi Và Sống Tốt

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

“Phác Thái Anh, ngươi tỉnh?”

Cửa phòng bị đẩy ra, nhưng tới cũng không phải người mà bản thân nàng tâm niệm, mà là Lục Úy Lai. Ở sau lưng nàng còn có một nữ bác sĩ mặc áo dài màu trắng, cùng với Tằng Khả Hận đi ở phía cuối. Thấy ba người hướng về phía mình đi tới, Phác Thái Anh há miệng thở dốc, lại phát hiện cổ họng đau vô cùng, căn bản không thể phát ra tiếng.

“Ngươi đã hôn mê một ngày một đêm, uống miếng nước rồi nói”.

Hẳn là nhìn ra Phác Thái Anh khó chịu, Lục Úy Lai nhanh đến bên cạnh, đem một ly nước đến trước mặt nàng. Phác Thái Anh hé miệng, đem nước uống vào, ánh mắt càng trở nên ảm đảm.

Nàng không nghĩ tới, mình cư nhiên mê man suốt từ hôm qua cho đến hiện tại. Tuy rằng lần này bị thương tương đối nhiều, nhưng đều là vết thương ngoài da, nghiêm trọng nhất là đòn đánh trúng đầu cùng với gãy xương, tại sao lại làm mình hôn mê lâu như vậy? Nghĩ như vậy, Phác Thái Anh giật giật thân thể, trong lòng thở dài.

Có phải thân thể càng ngày càng trở nên kém cỏi?

“Thế nào, có ổn không?”

Lục Úy Lai là người thông minh, từ lúc vào cửa đã thấy được Phác Thái Anh cô đơn. Đó là một loại từ chờ đợi đến vui sướng, rồi từ vui sướng đến bình thản, cuối cùng lại biến thành thất vọng. Nàng hiểu được, Phác Thái Anh muốn gặp, không phải mình, cũng không phải thầy thuốc, càng không phải Tằng Khả Hận, mà là người kia, từ hôm qua đã rời đi – Lạp Lệ Sa.

“Chân của ta còn có thể chữa khỏi không?”

Phác Thái Anh mở miệng nói câu nói đầu tiên cũng không phải hỏi Lạp Lệ Sa đi chỗ nào, mà là về vết thương trên chân. Nghe được vấn đề này, ánh mắt Lục Úy Lai có chút né tránh, sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi. Đem phản ứng của nàng ta xem vào mắt, Phác Thái Anh làm bộ như không phát hiện, nhưng trong lòng thật sự thất vọng.

Kỳ thật, nàng không hỏi Lạp Lệ Sa đi đâu, bởi vì nàng hiểu rất rõ đối phương. Thời điểm Phác Thái Anh còn nhỏ đã phát hiện, chỉ có khi đối mặt với Tô Ngạo Nhiên, Lạp Lệ Sa mới sẽ toát ra một ít biểu cảm trên mặt. Cái loại cảm giác này, thật giống như chỉ có Tô Ngạo Nhiên mới có thể lay động đến thế giới của Lạp Lệ Sa. Từng cái nhíu mày của nàng, hỉ nộ ái ố của nàng, đều là vì Tô Ngạo Nhiên mà sinh ra.

Không thể phủ nhận, Phác Thái Anh để ý, hơn nữa nổi điên vì ghen tị địa vị của Tô Ngạo Nhiên trong lòng Lạp Lệ Sa. Nhưng bất luận nàng có không cam lòng ra sao, thân phận của nàng vẫn luôn là một chướng ngại không thể vượt qua. Nàng là con gái của Lạp Lệ Sa, là kẻ mà Lạp Lệ Sa chán ghét đến cực điểm, thậm chí muốn tự tay bóp chết.

Mặc kệ mình cố gắng thế nào, đều không có biện pháp hy vọng đến phần tình cảm xa vời kia. Đã như vậy, mình chỉ có thể lấy danh nghĩa trợ giúp ở lại bên người nàng. Nếu khối thân thể này mà tàn phế trở nên vô dụng, nàng còn có tư cách gì làm bạn bên cạnh Lạp Lệ Sa? Còn có năng lực gì để bảo hộ lấy Lạp Lệ Sa?