[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 2: Sự Trừng Phạt! – bhtt.net
  •  Avatar
  • 19 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 2: Sự Trừng Phạt!

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Trước mắt là cái vật vô cùng quen thuộc với cả hai, rất nhiều người nghĩ kia bất quá chỉ là một cái đai lưng bình thường, với Phác Thái Anh mà nói, lại là ám ảnh tuổi thơ. Cái đai lưng kia, đúng là mỗi lần Lạp Lệ Sa sinh khí sẽ dùng để quật mình, mặt trên dính đầy máu tươi cùng mồ hôi của Phác Thái Anh.

Xa cách 5 năm, phải nhìn lại…, Phác Thái Anh tầm mắt cũng không có gợn sóng, nàng im lặng cúi thấp đầu, không phản kháng, không sợ hãi, lại càng không tính toán cầu xin tha thứ. Giống như, hiện tại người đang ở hiểm cảnh cũng không phải nàng. Xem nàng bộ dáng không sao, Lạp Lệ Sa trong mắt hiện lên một tia ảm đạm, lập tức lại khôi phục bộ dáng lạnh lùng.

Nàng về phía sau thối lui, cùng người kia rớt ra một khoảng cách. Ngay sau đó, vung khởi dây lưng, nhanh chóng hướng đánh lên lưng người nọ. Phác Thái Anh rất cao, nhưng thân hình cũng rất gầy, bộ xương cũng nhỏ. Cởi quần áo ra, trừ bỏ trước ngực kia hai khỏa nữ tính nên có, căn bản nhìn không thấy ít thịt nào.

Cứng rắn trực tiếp đánh vào phía sau lưng xương cột sống, thật lớn thanh âm trầm đục mà ngay cả Lạp Lệ Sa đều có thể nghe được rành mạch. Đương nhiên sẽ rất đau, căn bản không cần suy nghĩ. Nhưng mà, cho dù là như vậy, cái đứa nhỏ ít lời kia cũng không có phát ra thanh âm sợ hãi nào.

Nàng vẫn duy trì nguyên trạng, bất động, nếu không phải sau lưng tẩm ra mồ hôi bán đứng nàng, có lẽ sẽ có người nghĩ đến, nàng sẽ không cảm giác được đau đớn. Phác Thái Anh không tính toán hướng chính mình cầu xin tha thứ, Lạp Lệ Sa trong mắt hiện lên một tia tán thưởng. Ngay sau đó, lần thứ hai vung dây lên.

Cùng Lạp Lệ Sa quen biết lâu ai cũng biết, so sánh với roi da, nàng càng thích dùng dây lưng. Cái loại này mới vừa cứng vừa mang cảm giác mềm, không giống roi da toàn bộ mềm, cũng không giống thiết côn rất cứng. Dây lưng đánh lên da thịt, mang đến đau đớn khủng khϊếp.

Đánh đập vẫn còn tiếp tục, chính là, trong phòng trừ bỏ dây lưng vun vút cùng tiếng quật lên thịt giòn vang thì không còn âm thanh nào hết. Kim thép quật ở trên lưng, trên cổ, bụng tốc độ cũng càng nhanh.

Phác Thái Anh đã không nhớ rõ, từ nhỏ đến lớn, chính mình đến tột cùng bị dây lưng quật bao nhiêu lần. Nàng chỉ biết, mỗi khi chính mình bị “Trừng phạt” qua đi, cũng có thể đổi lấy sự yên lặng, cùng chút ôn nhu của Lạp Lệ Sa.

Phác Thái Anh ngẩng đầu, ra vẻ khinh thường nhìn về phía Lạp Lệ Sa. Màu đen hai tròng mắt mang theo chút hờ hững cùng trào phúng nhìn một cái cao cao tại thượng nữ vương như nhìn một cái vở hài kịch, giống như đối phương với nàng mà nói, chỉ là một đống không hề giá trị, là cỏ rác mà thôi.

Nhìn đến Phác Thái Anh có ánh mắt như thế, Lạp Lệ Sa cũng không phát hỏa, mà là hơi hơi gợi lên khóe môi. Nàng thực vui mừng, người này, hiện giờ dám dùng ánh mắt như thế đến xem chính mình. Trên tay lực đạo lúc trước dùng sáu phần biến thành dùng toàn lực, Lạp Lệ Sa quật dây lưng, hung hăng quật lên thân thể trẻ tuổi đầy vết sẹo.

Nàng thích nhất nhìn đến, là Phác Thái Anh thống khổ đến mức tận cùng lại ra vẻ vô vị. Suốt 5 năm, nàng không còn có nhìn đến người này lộ ra cái biểu tình này. Hiện giờ, nàng lại một lần nữa rơi vào tay mình, chính mình nên trừng phạt nàng, phạt đến nàng không khí lực lại muốn chạy trốn chuyện, như vậy mới đúng.