[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 159: Phiên Ngoại 5 – Mọi Thứ Đều Nghĩ Đến Đối Phương – bhtt.net
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 159: Phiên Ngoại 5 - Mọi Thứ Đều Nghĩ Đến Đối Phương

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

“Lệ Sa, ngươi đã về rồi? Muốn uống gì? Ta lấy cho ngươi.”

Thanh âm dịu dàng ung dung từ trong nhà truyền ra, khiến cho người vừa rồi bởi vì thời tiết quá nóng mà nóng nảy trong lòng bình ổn lại. Thấy đối phương đứng lên muốn vào nhà bếp lấy nước cho mình, Lạp Lệ Sa ngay cả giày đều không kịp đổi liền chạy nhanh đi qua, đem người chuẩn bị đứng dậy kia ôm vào lòng.

“Nhà bếp trơn trượt, vạn nhất ngã xuống thì làm sao bây giờ? Ta có thể tự làm được.”

Lạp Lệ Sa nói xong, thật cẩn thận đem Phác Thái Anh dìu trở lại trên sofa, bất luận động tác hay ánh mắt đều là mềm dịu như muốn vắt ra nước. Mà nguyên nhân để cô cẩn thận như vậy, chỉ cần liếc chiếc bụng cao cao nhô lên của Phác Thái Anh liền nhất thanh nhị sở.

Thời gian có khi thật dài, có khi như giây lát lướt qua, đối Lạp Lệ Sa mà nói, thời gian cùng Phác Thái Anh một chỗ, vô luận tính như thế nào đều là quá nhanh. Thật giống như chớp mắt một cái, đã là ba năm vội vàng trôi qua. 25 tuổi là một độ tuổi nhạy cảm, là thời kì chuyển biến từ một nữ sinh sang một nữ nhân*. Phác Thái Anh của hiện tại, chính là như thế. Tháo bỏ sự ngây ngô trẻ trung không nhiều lắm ở quá khứ, trở nên càng thêm thành thục lạnh nhạt. Chính là ngồi ở bên cạnh liền cảm nhận được hơi thở tản mát ra từ nàng, như một người trầm lặng yên tĩnh, mà nữ nhân ở thời điểm mang thai sinh ra bản năng người mẹ càng làm tăng thêm tính khí của Phác Thái
Anh.

*:gốc sao dịch vậy, đại khái là chuyển hóa từ thiếu nữ lên người phụ nữ trưởng thành, thành thục.

Chính xác mà nói, Lạp Lệ Sa đối với trẻ con cũng không phải thực sự yêu thích, nhưng cô biết Phác Thái Anh thì lại thích trẻ con. Quan hệ hai người vĩnh viễn đều không được xã hội tán thành, nhưng cô cũng không cảm thấy mình cùng nàng yêu nhau so với người khác có cái gì bất đồng. Ban đầu nghe được Phác Thái Anh nói muốn vì mình sinh một đứa con, Lạp Lệ Sa không chỉ là do dự, mà còn cực lực phản đối.

Thứ nhất, cô ích kỷ hy vọng Phác Thái Anh chỉ thuộc về mình, không bị bất luận kẻ nào chiếm lấy.

Thứ hai, thân thể Phác Thái Anh vốn là không tốt, nếu lại sinh con, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện sai lầm gì, đây là Lạp Lệ Sa tuyệt không cho phép . Nhưng mà, dưới sự kiên nhẫn khẩn cầu của Phác Thái Anh, cô cuối cùng vẫn là đồng ý. Bởi vì Lạp Lệ Sa có thể cảm giác được, Phác Thái Anh là thật tâm muốn có một đứa nhỏ. Phác Thái Anh hy vọng đứa nhỏ kia có thể mang đến cho mình gia đình càng nhiều ấm áp, mà Lạp Lệ Sa lại hy vọng khi mình già đi, hoặc sau khi rời đi thế giới này, có thể có người thay thế mình chiếu cố Phác Thái Anh. Các nàng cũng không cùng phương hướng, nhưng kết quả cuối cùng đều là vì lo lắng cho đối phương. Là người đầu tiên nghe tin này, người luôn lí trí Lục Úy Lai đúng là không có biểu hiện ra nửa điểm kinh ngạc hoặc nghi ngờ, ngược lại chủ động đưa ra đề nghị kiểm tra thân thể Phác Thái Anh, xem nàng có thích hợp để mang thai không.

Cuối cùng, trải qua một loạt kiểm tra khắc khe, Lục Úy Lai phát hiện Phác Thái Anh cơ thể mặc dù suy nhược, nhưng các hoạt động chức năng đều không có vấn đề gì lớn. Quả thận năm đó hư hao đã bị cắt bỏ, đã được thay một cái mới, mà ngọn nguồn của quả thận này là do Lạp Lệ Sa tặng. Hai người là mẹ con, dòng máu chảy trên người là giống nhau, có diện mạo cực kỳ giống nhau, nay ngay cả một bộ phận cơ thể cũng là dùng chung. Loại chuyện này nghe qua có vẻ thái quá, nhưng ngẫm lại sẽ cảm thấy thập phần tuyệt vời. Thật giống như hai người đều dùng sinh mệnh chính mình đi che chở đối phương, mà sinh mệnh các nàng đã sớm theo phần tình yêu này chặt chẽ cột cùng một chỗ, không ai có thể cắt chia lìa.