BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
“Ân… Úy Úy… Tay ngươi… Thủ pháp rất tốt… Thật thoải mái…” Trong căn phòng rộng rãi không ngừng vang lên tiếng rên nhẹ dồn dập của nữ nhân, chính là nghe đến đủ khiến người ta đỏ mặt tía tai, không khỏi mang theo những liên tưởng vụt qua trong đầu.
Trên chiếc giường màu trắng, một nữ nhân nằm úp sấp ở nơi đó, dưới người là chiếc gối nằm màu trắng, mà những âm thanh ám muội cũng từ miệng người này phát ra. Mặt trời chiếu lên dung nhan tuyệt mỹ của nàng, tạo nên một tầng kim quang trên khuôn mặt nàng. Nàng chớp đôi mắt nặng nề, hàng mi dài khẽ động, dưới mí mắt hiện ra một tầng âm u. Qua một hồi, nàng quay đầu cười với người phía trên mình. Nụ cười tươi trộn lẫn cùng ánh sáng và ôn nhu, rực rỡ tốt lành không như bộ dáng lúc này. Nháy mắt khiến cho người nhìn thấy một phen sửng sốt, mất một thời gian sau mới nhớ tới muốn nói gì.
“Ngươi a, mới sáng sớm đã liền như vậy không an phận, thế nào? Thắt lưng còn đau không?”
Lục Úy Lai cúi người hôn lên khóe môi Tăng Khả Hận, nhẹ giọng hỏi. Tính toán cẩn thận, từ lúc Tăng Khả Hận xuất viện đến nay đã qua gần hai tháng, Lục Úy Lai và Tăng Khả Hận cũng đã chuyển từ Hải thị đến Lâm thị, bắt đầu một cuộc sống mới của riêng mình.
Trong trận chiến ở ba năm trước kia, mặc dù vết thương trí mạng nhất của Tăng Khả Hận là do mất máu quá nhiều, nhưng vết thương ở thắt lưng mới là phần khó hồi phục nhất. Nơi này trước đó đã từng bị thương nhiều lần, cũng lại vì cứu Lục Úy Lai mà bị thương nặng, không tránh khỏi để lại thương tật. Tuy là nói đi đứng hằng ngày và làm một ít vận động sẽ không gây ảnh hưởng, nhưng làm những chuyện dưới eo hay quá tải thắt lưng như Tăng Khả Hận là vạn lần không thể.Trừ những thứ này, mỗi lần khi trời mưa hay chuyển lạnh, phần eo của nàng sẽ bị đau, ngay cả ngồi dậy cũng thực khó khăn. Mỗi khi nhìn thấy Tăng Khả Hận khó chịu, Lục Úy Lai luôn cảm thấy đau lòng, cuối cùng đã đi học kỹ thuật mát xa, để có thể xoa bóp cho Tăng Dĩ Hận những lúc thắt lưng đau.
” ân? Ta làm sao đâu, rõ ràng là Úy Úy ấn rất thoải mái ta mới kêu a, dù sao xung quanh ta cũng không có người, sẽ không ai nghe thấy.”
được Lục Úy Lai hôn, Tăng Khả Hận cười càng thêm vui vẻ. Nàng động thân thể, tay chống đầu quay lại nhìn Lục Úy Lai. Mái tóc dài chưa cắt kia rơi xuống, giống như một thác nước đen, bóng mịn mềm mại, nhìn qua rất tốt làm cho người ta nhịn không được mà muốn vươn tay chạm vào.
Thấy Lục Úy Lai nhìn mình sững sờ, Tăng Khả Hận nâng khóe miệng, bất mãn hừ một tiếng. Nàng phát hiện, từ sau khi nhìn tỉnh lại, số lần Lục Úy Lai nhìn mình thất thần ngày càng nhiều, cho nên mới phớt lờ những lời của nàng. Mỗi lần gặp phải chuyện như vậy, Tăng Khả Hận đều như vậy bất mãn Lục Úy Lai chỉ quan tâm thân thể mình mà quên đi lời nói của mình, liền sau đó sẽ chuyển sang chế độ giấm chua. Nói một cách chính xác, kỳ thật Tăng Khả Hận chính là bày ra bộ mặt tự ăn giấm chua của chính mình..
“Như thế nào lại bộ dạng uẫn ức này đây?” Thấy Tăng Khả Hận khíp mắt nhìn mình, lộ ra vẻ xinh đẹp cùng quyến rũ, cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn lại cực kỳ đáng yêu, giống như đứa một đứa trẻ bất mãn vì bị cướp kẹo. Hai sự tương phản cực đoan này đồng thời xuất hiện trên gương mặt, làm cho Lục Úy Lai kìm lòng không đậu bật cười, vươn tay chạm vào mái tóc dài kia của Tăng Khả Hận. Quả nhiên, một người thay đổi kiểu tóc cùng màu tóc sẽ có cảm giác thay đổi.