BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Ánh nắng sớm mai xuyên qua cửa sổ, chiếu trên gương mặt trắng nõn của người trên giường. Từng giọt từng giọt như thường lệ liên tục chảy vào cơ thể dọc theo đường ống truyền, nhưng người trên giường một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, Lục Úy Lai mang hoa cũ bỏ vào trong thùng rác, thay hoa mới mua đến cắm vào trong bình. Làm xong hết thảy, nàng đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn người ngủ say trên giường.
Trận đại chiến cùng Phác Quân đến nay đã qua suốt ba năm, sau khi Boss cùng Phác Quân đồng quy vu tận, tổ chức cũng hoàn toàn giao lại cho Tô Ngạo Ngưng. Chẳng qua, không có như trước đây chém chém giết giết, tổ chức hiện tại chỉ thực hiện một số hoạt động kinh doanh hợp pháp, hoàn toàn từ bỏ những công việc ở xã hội đen, còn thành lập nên một công ty mỹ phẩm chỉ nhận nữ, trước mắt có thể nói phát triển rất tốt.
Đông Dụ Phi và Đông gia sau sự kiện này cũng không bị liên lụy quá nhiều, chỉ là không có ngọn núi như Phác Quân để dựa vào, Đông gia không phát triển bằng lúc trước. Lục Úy Lai thì đã xin nghỉ việc ở bệnh viện, tự mở cho mình một phòng khám cũng không tính là nhỏ. Nay phòng khám dần được công nhận, không ngừng mở rộng quy mô, Lục Úy Lai cũng từ đó mà biến thành một viện trưởng nhỏ.
Dường như mọi thứ đều theo khuynh hướng tốt dần lên, chỉ duy nhất Tăng Khả Hận là vẫn như vậy không có gì thay đổi.
Ba năm trước, Tăng Khả Hận bị thương rất nặng, toàn thân trên dưới đều là vết thương trí mạng. Đầu của nàng bị chấn động mạnh, máu tụ làm cho hôn mê bất tỉnh. Xương sống gãy, vết thương cũ ở phần eo cũng tái phát, thân thể vì mất máu quá nhiều mà không còn cầm cự được, nói là sinh mệnh mong manh cũng không có nói quá.
Chính là ngay tại thời điểm tất cả mọi người đều nghĩ không thể cứ được, nữ nhân ấy đã dùng ý chí nghị lực kiên cường chống đỡ, giữ lại một mạng này. Cũng không rõ nguyên nhân, liền trên giường hôn mê bất tỉnh suốt ba năm. Ban đầu, Lục Úy Lai còn có thể cảm thấy khổ sở, ở ban đêm âm thầm rơi lệ. Về sau nhìn nhận kĩ càng lại, suy nghĩ cũng thoáng hơn.
Tăng Khả Hận còn sống đã là một may mắn rất lớn, nàng không có rời đi mình, mặc dù ngủ say, nhưng vẫn để mình được bồi bên cạnh người nàng. Một năm không sao, ba năm cũng không sao, cho dù là mười năm cũng không có vấn đề. Chỉ cần Tăng Khả Hận không chết, Lục Úy Lai vẫn chỉ xem như là nàng đang ngủ. Người này đã mệt nhọc lâu như vậy, nàng ngủ nhiều một chút thì có làm sao đâu?Nghĩ như vậy, Lục Úy Lai bắt đầu lấy ra chậu cùng khăn mặt, chuẩn bị lau thân thể thay Tăng Khả Hận. Ba năm không cắt tóc, tóc của nàng đã dài gần tới eo, phần tóc phía dưới còn lưu lại một chút lưa thưa tím thẫm. Mà tóc mới dài ra tất cả đều là màu đen, không có nhuộm cũng không bị hư tổn gì, suôn mượt thẳng tắp vào má nàng.Tăng Khả Hận như vậy không còn vẻ yêu mị chết chóc, trở nên im lặng nội liễm, giống như thời điểm ban đầu khi Lục Úy Lai nhìn thấy nàng, không thích nói chuyện, không thích cười, lại càng không thích cùng người khác trao đổi. Biến hóa như vậy thật giống như hồ ly hóa tiên nữ, nhưng mà so với một Tăng Khả Hận dịu dàng, im lặng như vậy, Lục Úy Lai lại càng thích vẻ ngoài câu dẫn kia hơn. Ít nhất khi đó nàng vẫn tràn đầy sức sống, không phải bộ dạng vô thần như hiện tại.