BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Tiếng nổ mạnh vang lên thật lớn, tạp âm quá khủng khϊếp nên làm lỗ tai sinh đau, vì thế thân thể cũng mang theo một loại gánh nặng. Nghe phía sau có tiếng người đuổi theo, còn có tiếng đạn bay đến, Phác Thái Anh đã muốn không còn cảm giác, cố hết sức giúp đỡ Lạp Lệ Sa qua đám cây. Phía trước nàng còn cảm thấy đám cây cối này rất đậm, thật sự không dễ đi, mà hiện tại cũng là may mắn là có cây cối làm che, mới không còn làm cho nàng bại lộ ở cửa hầm.
Toàn thân đau đớn đã muốn đạt một trình độ cao, tựa hồ so với trước kia mỗi một lần đều kịch liệt hơn. Ở dưới xương sườn bắt đầu phát ra kháng nghị, bên trong cứ như đang có ma quỷ cùng lúc cắn xé cả người nàng, cảm tưởng như chúng nó một lần muốn thoát ra từ trong người. Chân lảo đảo một cái Phác Thái Anh liền té lăn trên đấ té ngã, cuối cùng một khắc đem Lạp Lệ Sa đặt ngồi trên mặt đất, làm cho nàng tựa vào mặt sau thân cây.
Làm tốt này hết thảy, Phác Thái Anh quỳ trên mặt đất dùng sức thở hổn hển, đồng thời lắng nghe phía sau động tĩnh. Phát hiện thủ hạ Phác Quân không truy đuổi lại đây nữa, nàng yên tâm thở ra một hơi, xoay qua hướng tới Lạp Lệ Sa mà đi. Kỳ thật nàng cũng không tưởng là đi qua cực kì chật vật, chính là nàng đã muốn không có biện pháp đem khí lực lãng phí ở đi đường cuối, khối thân thể này cuối cùng đến cực hạn.
“Lệ Sa…” Phác Thái Anh kêu tên Lạp Lệ Sa, giao thân xác của đối phương tựa vào trong lòng. Nàng không biết Phác Quân cho Lạp Lệ Sa uống cái gì khiến cho người này cư nhiên đến bây giờ còn không có tỉnh lại. Nhìn đến Lạp Lệ Sa như vậy, mà lúc này trên cổ cô cũng bắt đầu nổi lên gân xanh, Phác Thái Anh đặt tay lên vuốt từng đợt trở xuống.
Thời gian một phần một đi qua, ở người khác sẽ thấy vô cùng ngắn ngủi nhưng với Phác Thái Anh lại cực kì dài lâu. Huyết tinh từng ngọt, từng giọt không ngừng vương trên khóe môi, đã muốn cực lực khắc chế, cuối cùng không có biện pháp nhịn xuống nữa mà nôn mửa ra. Phác Thái Anh từ bên người Lạp Lệ Sa đứng lên, nôn ra một mồm to máu tươi. Nàng đem vết máu bên miệng lau đi, phát hiện tầm mắt đã muốn không còn chính xác, liền ngay cả dung nhan của Lạp Lệ Sa cũng trở nên mơ hồ, cô liền đứng lên.
“Lệ Sa, ta muốn rời đi một chút. Ngươi ở chỗ này chờ các nàng… Các nàng sẽ đến tiếp ngươi trở về .” Phác Thái Anh nói xong, cũng không quản Lạp Lệ Sa có hay không nghe được, xoay người liền phải rời khỏi. Chính là, nàng còn chưa đi ra vài bước, lại nghiêng ngả lảo đảo một lần nữa quỳ đến trước mặt Lạp Lệ Sa. Phác Thái Anh quỳ thật lâu thật lâu, một phút đồng hồ, năm phút đồng hồ, thập phần chung quy đều lặng yên qua đi, nàng cũng không có hoạt động một chút.
Gió thổi đến mái tóc đen của Lạp Lệ Sa, đem nàng ngủ say, mặt lộ bên ngoài. Phác Thái Anh bên này si mê nhìn, muốn đi đến vuốt ve khuôn mặt kia, tay sắp tới liền một giây thu trở về. Bởi vì nàng xem đến chính mình thân đã sớm bị bùn đất cùng máu tươi nhiễm bẩn, loạn cả lên không chịu nổi, như vậy nếu sờ đến Lạp Lệ Sa, mặt nàng cũng sẽ bị chính mình làm dơ.
Yêu là điều tốt đẹp nhất trên đời, lại là một cây kiếm 2 lưỡi, làm cho người ta ở thường đến thì ngon ngọt khi cảm nhận được thì vô cùng vô tận đau đớn. Cho đến ngày nay, Phác Thái Anh như trước chưa từng hối hận đã yêu Lạp Lệ Sa, đối với cô mà nói, điều hạnh phúc là thời gian đó cả hai sớm chiều đều chung một chổ. Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng cũng là điều tốt đẹp nhất trong đời cô khi nhớ lại.