[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 147: “Ngươi Đã Đến Rồi!” – bhtt.net
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 147: "Ngươi Đã Đến Rồi!"

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

“Úy Lai! Đợi ta! Ta đã nói rồi, chỗ này rất nguy hiểm, nơi nơi đều được Phác Quân gài bom, ngươi cùng ta rời đi trước, có chuyện gì chúng ta chờ sau hãy nói được không?” Ở trên hành lang dài, Đông Dụ Phi như ruồi bọ bám theo Lục Úy Lai, lo lắng nói.

Mặc dù cô và Lục Úy Lai đã chia tay, quan hệ của hai người cũng vì sự phản bội của mình mà tan vỡ, nhưng Đông Dụ Phi một chút cũng không thừa nhận. Cô không muốn chết, cũng không muốn để Lục Úy Lai chết. Mục đích duy nhất của cô hiện tại là mang Lục Úy Lai đi, hai người cùng nhau rời khỏi nơi nguy hiểm này.

“Đông Dụ Phi, trước mắt không tìm được Tăng Khả Hận, ta sẽ không rời đi một mình, nếu ngươi muốn chạy thì cứ việc chạy, không cần đi theo sau ta.” Nhìn bộ dạng lo lắng của Đông Dụ Phi, Lục Úy Lai kéo ra tay đang giữ mình, thấp giọng nói. Nàng biết, căn nhà này hiện tại nguy hiểm từ tứ phía, mỗi giây đều có thể đe dọa đến mạng sống.

Cũng chính thời điểm nguy cấp này, Lục Úy Lai càng không thể rời đi. Nàng tin Tăng Khả Hận nhất định cũng tương tự như vậy đang tìm mình, nếu nàng cứ như vậy bỏ mặc Tăng Khả Hận, hay vì sợ chết mà cùng Đông Dụ Phi rời đi, Lục Úy Lai nàng sẽ không xứng đáng để Tăng Khả Hận vì nàng làm hết thảy, vì nàng phải trả cái giá lớn như vậy.

“Úy Lai, ngươi đừng cố chấp như vậy được không? Nơi này đều là thuộc hạ của Phác Quân, Tăng Khả Hận căn bản chính là có đến mà không có về, quay trở lại tìm nàng chính là đi chịu chết, ngươi…”.

“Đủ rồi! Đông Dụ Phi, ta không muốn nghe những lời ngươi nói nữa, bây giờ, ta muốn ngươi, lập tức cút khỏi mắt ta.”. Lục Úy Lai không để Đông Dụ Phi có cơ hội nói hết, nàng bước nhanh xuống tầng sáu, tiếp tục đi xuống tầng năm.

Nhưng mà, càng đi xuống, tim nàng đập càng nhanh, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn. Lướt qua hành lang, đi vào trong đại sảnh, thấy Phác Tịch nằm trên mặt đất đã ngừng thở, còn có máu tươi chảy tràn ra từ phía sau cây cột.

Lúc Úy Lai nắm chặt tay, bước về phía cột. Khi nhìn thấy người dựa trên cây cột, nàng như không còn khí lực nào bước tới nữa.

Mùi máu tanh trong khoang miệng ngày càng tăng, máu tươi không khống chế theo khóe miệng tràn ra, chảy xuống cằm, đem quần áo trên người nhiễm đỏ. Sức lực toàn thân như đã vắt kiệt, kể cả sức sống cũng không còn. Cúi đầu nhìn thanh sắt cắm trên bụng, Tăng Khả Hận lấy tay động thân thể, muốn hoạt động một chút, liền động đến miệng vết thương, đau đến tê tâm liệt phế.

Phác Tịch đã chết, là bị nàng tự tay giết chết . Mặc dù người này là chính là anh trai của mình, nhưng khi xuống tay cũng không chút nhân từ nương tay.

Đúng vậy, chỉ cần là kẻ muốn động đến Lục Úy Lai, Tăng Khả Hận sẽ không để hắn có kết cục tốt. Đáng tiếc duy nhất là không thể được gặp Lục Úy Lai một lần nào, tuy rằng trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng càng vui sướиɠ hơn khi chính mình có thể bảo vệ được nàng.

“Tăng Khả Hận…” Tầm mắt càng ngày càng tối đi, thân thể dần chết lặng. Giọng nói thân thuộc vang lên bên tai, đem Tăng Khả Hận sắp mất dần ý thức một nữa lần khôi phục trở về.