[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 147: “Lệ Sa..Chúng Ta Về Nhà” – bhtt.net
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 147: "Lệ Sa..Chúng Ta Về Nhà"

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Vỏ đạn kim loại rơi trên mặt đất, tạo thành những tiếng vang thanh thúy. Nếu không phải mùi máu tanh xung quanh quá mức nồng nặc và những thi thể khiến người ta sợ hãi kia, thì nó chính là một giai điệu êm tai.

Một mình đi trên hành lang dài, giày tiếp xúc với mặt đất tạo ra âm thanh lạch cạch lạch cạch. Phác Thái Anh nín thở lắng nghe những chuyển động xung quanh, lúc xoay người bước lên cầu thang, hiện ra trước mặt nàng là một đại sảnh rộng rãi, có vài người trong đại sảnh, Phác Quân và cả Lạp Lệ Sa.

“Không hổ là nữ nhi của ta, thân thủ không tệ, lá gan cũng hơn người. Nói thật, ta thực sự không nghĩ ngươi dám cả gan một thân một mình đến đây. Là sốt ruột cứu mẹ sao? Hay là ngươi sợ ta làm gì đối với ả?” Thấy Phác Thái Anh chạy qua đây, Phác Quân hướng nàng cười nói, đồng thời rút ra con dao nhỏ trong túi, khẽ động trên má Lạp Lệ Sa

“Phác Quân, thả nàng ra, hôm nay ta có thể không giết ngươi. Ngược lại, nếu ngươi dám động một chút của nàng, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

Khi nhìn thấy người mình tâm tâm niệm niệm muốn tìm kiếm, trong mắt Phác Thái Anh hiện lên một tia vui sướng, nhưng lại lo lắng cho Lạp Lệ Sa đang hôn mê bất tỉnh.

Không nghi ngờ gì, tình thế hiện tại thập phần không đứng về phía Phác Thái Anh. Dù sao người bị bắt làm con tin kia không phải ai khác, mà là Lạp Lệ Sa nàng quan tâm nhất. Phác Thái Anh có thể cái gì không cần để ý, nhưng an toàn của Lạp Lệ Sa nàng không thể không qua tâm.

“Lấy của ta một mạng? Buồn cười, thật sự rất buồn cười! Phác Thái Anh, ngươi đúng là không tự lượng sức mình, hiện tại Lạp Lệ Sa đang ở trong tay ta, phải là ngươi cầu xin ta tha cho các ngươi một mạng mới đúng!” Nghe Phác Thái Anh nói xong, Phác Quân khinh thường cười, sau đó chuyển thành phẫn nộ.

Theo như lời Phác Thái Anh nói từng từ từng chữ đều là đang xem thường hắn, lấy tính cách của Phác Quân sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

“Hiện tại hai phe đang bên ngoài giao chiến, tuy rằng người của ngươi đông, nhưng không được bao nhiêu người thật tâm muốn giúp đỡ ngươi. Phác Quân, bất luận thế nào ta cũng sẽ không để ngươi chạy thoát. Nếu ngươi không động đến Lạp Lệ Sa, ta có thể chừa lại cho ngươi một con đường sống.” Nhìn Phác Quân bộ dạng kiêu ngạo, Phác Thái Anh nhịn không được mà mở miệng đả kích hắn.

Tưởng rằng đối phương sẽ như vậy mà do dự, nào ngờ, Phác Quân lại giơ tay chém xuống, làm bị thương một lỗ sâu trên cánh tay Lạp Lệ Sa. Máu tươi văng ra, rơi trên mặt đất như đánh thẳng vào lòng Phác Thái Anh. Lạp Lệ Sa đang hôn mê phải nhíu mày vì đau đớn, máu chảy ra dần đem quần áo đen trên người Lạp Lệ Sa nhuộm thành màu đen thẫm. Nhìn một màn trước mặt, đồng tử của Phác Thái Anh co lại, hai tay nắm chặt gắt gao.

Nàng không cho phép bất kỳ kẻ nào làm tổn thương Lạp Lệ Sa, dù chỉ là một sợi tóc cũng không được, mà hiện tại Phác Quân lại làm bị thương cánh tay Lạp Lệ Sa ngay trước mặt của nàng. Không thể tha thứ! Rốt cuộc không thể chịu đựng được lửa giận trong lòng nữa, Phác Thái Anh cầm súng nhắm vào Phác Quân, toàn thân không ngừng run rẩy đứng lên. Là vì kích động, hơn nữa là đau lòng.