[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 142: Thân Thế Của Đông Dụ Phi? – bhtt.net
  •  Avatar
  • 10 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 142: Thân Thế Của Đông Dụ Phi?

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

“Cái gì, đến bây giờ vẫn chưa tìm được manh mối? Hiện tại ngươi tận dụng người tìm kiếm người trở về nhanh nhất cho ta. Hiện tại thân thể nàng không tốt, tuyệt đối không cho nàng biết chuyện này.”

Tịch Khanh Nhược thực lo lắng, tai truyền đến âm thanh từ cửa. Mặc dù Tịch Khanh Nhược đã đè nén giọng nói đến thấp nhất nhưng vẫn bị Phác Thái Anh nghe thấy. Phác Thái Anh giật giật cứng ngắc thân thể, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, hơi nhíu mày. Hiện tại nàng đã không còn khái niệm thời gian, thậm chí còn không biết chính mình đã ngủ bao nhiêu lâu. Có lẽ một ngày nào đó nàng không biết ngủ bao lâu, mãi không tỉnh dậy.

“Ngươi tỉnh? Cảm giác như thế nào?” ngay lúc Phác Thái Anh ngẩn người, Tịch Khanh Nhược đã muốn cắt đứt điện thoại đi về chỗ cô. Nhìn đến Phác Thái Anh tỉnh dậy, nàng trong mắt hiện rõ tia khẩn trương, vội vàng hỏi tình trạng thân thể cô. Phác Thái Anh chống tay theo thành giường ngồi dậy, nhìn chằm chằm đến Tịch Khanh Nhược.

“Tịch, ngươi chưa bao giờ giấu diếm ta chuyện gì. Nói cho ta biết, có phải hay không Lệ Sa đã xảy ra chuyện?” Phác Thái Anh ở trong lòng nhiều người điều là một người ngoan ngoãn, nàng không cọc cằn tính tình lại càng không hướng người khác la to. Mặc dù ai trêu chọc nàng, nàng vẫn là đầu này nghe đầu sau giận, chỉ cần không đụng đến giới hạn của nàng.

Nhưng mà một khi liên quan đến chuyện Lạp Lệ Sa, người này sẽ hoàn toàn biến thành bộ dạng khác. Tịch Khanh Nhược biết đối phương đã nghe được khi nãy mình nói chuyện điện thoại. Giấy không gói được lửa, là chính mình sai lầm khi đã để nàng nghe được.

“Thái Anh, chuyện tiếp theo khi nói cho ngươi nghe sẽ có chút phiền toái. Ngươi đừng kích động, nghe ta chậm rãi nói.” Tịch Khanh Nhược đi lại đem gối đầu kê phía sau cho Phác Thái Anh tựa vào. Gặp Phác Thái Anh nhắm hai mắt, bộ dạng chăm chú nghe. Tịch Khanh Nhược nghỉ vẫn là nên nói một chút ít vấn đề rồi hả nói sang chuyện của Lạp Lệ Sa.

“Ngươi lần này hôn mê đến hai ngày, trong lúc đó căn cứ của ngươi cùng Tăng Khả Hận thiết lập đã bị hủy. Tính cả người bên trong không một ai may mắn thoát khỏi. Nhưng chúng ta tìm toàn bộ vết tích đều không có thi thể Phác Quân”

“Sau đó đâu?” nghe được lời nói Tịch Khanh Nhược, Phác Thái Anh vẫn nhắm yên mắt làm cho người ta không đoán được suy nghĩ nàng. Tịch Khanh Nhược dừng chút rồi tiếp tục nói.

“Còn có chính là, Lạp Lệ Sa đến bây giờ không biết tung tích, Lục Úy Lai cũng không thấy. Chúng ta tìm rất nhiều địa phương cũng không có tìm được các nàng, ta hoài nghi, chuyện này cùng chuyện Phác Quân là có liên quan…”

“Tịch, giúp ta làm thủ tục xuất viện đi” Tịch Khanh Nhược còn chưa dứt lời, Phác Thái Anh đã chen ngang.

Nhìn đến bộ dáng tiều tụy của người này, nàng định mở miệng từ chối nhưng đối phương lại đem hai mắt mở ra nhìn thẳng vào ta.

Tầm mắt Phác Thái Anh nhìn thẳng phía trước, con ngươi đã nhuộm màu đỏ, trên mắt toàn bộ đều là tơ máu. Nàng nhìn đến đối phương, thân thể bất giác run lên.

“Ta đã sớm chuyện chuyện này sẽ không phải thuận lợi. Ta vốn định để hắn sống lâu hơn một chút nhưng hắn hết lần này đến lần khác lại tổn thương Lạp Lệ Sa. Hắn đáng chết…” giờ phút này Phác Thái Anh khiến cho người khác sợ hãi vô cùng, cô từ giường đứng lên, không mảy may đến kim tiêm cắm trên mu bàn tay, Tịch Khanh Nhược thấy vậy liền đi đến giúp đỡ nhổ ra, nàng vơ đại y phục của Phác Thái Anh mà đi theo sau. Trên hành lang, y tá thấy bộ dáng Phác Thái Anh còn như vậy liền ngăn cản không cho đi ra ngoài nhưng Tịch Khanh Nhược kéo lại chủ ý bảo không cần hành động thiếu suy nghĩ. Nàng hiểu rõ giờ phút này không thể ngừng Phác Thái Anh làm.