BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
“Ngày gần đây, cảnh sát thu được một bưu kiện lạ, trong đó đều là bằng chứng vi phạm pháp luật của một tên nam nhân Trung Quốc. Theo tư liệu cung cấp, tổng tài Phác Quân của Phác Thị Xí Nghiệp có hành vi buôn lậu thuốc phiện, giết người, giam cầm thiếu nữ trái pháp luật. Cảnh sát cả nước đang lùng sục sự mất tích của Phác Quân trên toàn quốc. Nếu ai gặp được phải báo ngay đến cảnh sát.”
Trên màn hình đang đưa tin về Phác Quân, nghe tiếng như xa lạ nhưng thật ra ,Lạp Lệ Sa đến giờ vẫn không thể tin chuyện bấy lâu nay nàng mong muốn giờ đã thành sự thật. Nhìn đồng dạng thất thần của Lục Úy Lai, Lạp Lệ Sa mạnh dạng từ so pha đứng lên, rất nhanh chạy đến phòng Phác Thái Anh. Mắt thấy người nọ vẫn còn ngủ, nàng bất chấp lay mạnh bã vai đến khi người kia tỉnh dậy.
“Là ngươi làm đúng không”
“Cái gì.. Sao?” vừa mới tỉnh lại từ trong mộng, Phác Thái Anh ngơ ngác hỏi lại. Nàng khong biết vì cái gì nàng lại hỏi như vậy, lại còn mang vẻ mặt rất kinh ngạc.
“Phác Quân bị cả nước truy nã, hắn đắc tội bao nhiêu đều được đào ra. Hắn trong nháy mắt theo người của Hải Thị từ thiện gia giờ đây đều trở thành chuột chạy qua đường. Đây đều có phải ngươi làm hay không?”
“Lệ Sa, rốt cục khẳng định tin tưởng ta?” nghe được Lạp Lệ Sa nói, trong khóe mắt Phác Thái Anh nổi từng trận ánh sáng. Nàng biết Phó Xa luôn luôn làm việc rất cẩn thận. Mặc dù mình và nàng hiện tại không liên lạc được tuy vậy nàng vẫn làm tốt chuyện đã giao trước đó.
“Trả lời vấn đề của ta, rốt cuộc có phải ngươi làm hay không? Ngươi tìm cách bao lâu? Một năm? Hai năm? Ba năm? Hay vẫn là năm năm đó? Phác Thái Anh ta muốn ngươi nói!” trong ấn tượng của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa chưa bao giờ nói chuyện lớn tiếng như vậy. Có lẽ nàng không còn kích động mà đã trở thành nóng giận rồi.
Nhìn Lạp Lệ Sa hai mắt kinh ngạc lại còn có vẻ không thể tin, Phác Thái Anh thực đau lòng, trong lòng áy náy. Lệ Sa của nàng không phải như thế, nàng phải là nữ nhân luôn luôn bình tĩnh cùng tự tin. Nàng như vậy làm cho chính mình mê muội, làm cho nàng cảm giác an toàn. Mà chính mình lại dễ dàng hủy đi tự tin của nàng còn vũ nhục đối phương làm tổn hại lòng tự tôn của nàng. Nhưng bất luận bộ dáng Lạp Lệ Sa như thế nào. Vẫn là ta yêu sâm đậm nàng.
“Lệ Sa, ta từng đối với ngươi nói qua, chuyện ngươi hy vọng, ta đều làm được tất cả. Thực xin lỗi, ta vì một trận chiến mà lại đem ngươi làm bị thương. Hiện tại là thật, chỉ còn đem thế lực của Phác Quân từ bỏ tất cả, hết thảy mọi chuyện sau này chỉ còn là mây khói. Ta chỉ muốn thấy bộ dạng cao hứng của ngươi.” Phác Thái Anh nói trong mắt đều tỏa ra sự ôn nhu vô hạn. Lạp Lệ Sa nhìn đến bộ dáng tái nhợt của cô cùng vết thương vẫn còn trên khóe miệng, làm cho lòng bỗng cảm thấy đau đớn, lại không thể khắc chế cảm giác thất bại cùng vô lực tận sâu trong đáy lòng. Nàng cau mày đem Phác Thái Anh đẩy ngã xuống giường, lần nữa cởi trói tay Phác Thái Anh, đem cô từ giường đứng lên.
Mấy ngày nay Phác Thái Anh đều được tiêm thuốc tê vào người, trừ bỏ thời gian tắm rửa, đi toilet thì còn lại đều bị trói trên giường. Bỗng nhiên bị lôi kéo đi, Phác Thái Anh chỉ cảm thấy hai chân vô lực, mỗi bước đi như bị đeo thêm gông xiềng. Mà Lạp Lệ Sa lại không thấy vẻ mặt khó chịu đó, cứ lôi kéo cô xuống dưới nhà. Rơi vào đường cùng, Phác Thái Anh phải cố đi theo nàng từng bước một, cơ hồ nàng là muốn đem cô lên xe. Xe rất nhanh chạy trên đường, Phác Thái Anh nghiêng đầu nhìn Lạp Lệ Sa tràn đầy tối tăm sợ đến hai má run lên. Phác Thái Anh không hỏi Lạp Lệ Sa muốn đưa mình đi đâu, lại càng không lo lắng sẽ đi con đường nào. Cô thực quý trọng thời gian cả hai cùng bên nhau như bây giờ.