[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 130: Bất Bách – bhtt.net
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 130: Bất Bách

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Không có ánh sáng ló vào, cũng không biết bây giờ là sáng hay tối. Trong bóng đêm, một bị bóng người trên mặt đất đi qua đi lại. Vì quá yếu nên dùng sức để bước đi, khiến cho dép lê cùng mặt đất ma sát tạo ra âm thanh vô cùng khó nghe. Mà xen vào đó còn có thanh âm thở dốc nặng nề, người này không ai ai khác chính là Lạp Lệ Sa. Từ khi bỏ đi ý niệm trong đầu là muốn chết đi, nàng liền tranh thủ thời gian khi không có ai canh giữ thì lại cố gắng tập luyện thân thể. Gần đây nàng cũng phát hiện, vì sợ thân thể mình không chịu nổi nữa nên bọn người Phác Thái Anh đã giảm bớt liều lượng của thuốc tê.

Ban đầu thời gian mỗi lần bị tiêm thuốc đều khiến nàng không có khả năng động đến cả tay nhưng gần đây thời gian tiêm thuốc lại giảm đi đáng kể, hiện nay ngay cả tiếng cũng không có ai đến tiêm cho mình. Nhưng dù sao đây cũng là một tình huống rất có lợi cho bản thân. Mặc dù thân thể có làm chút hoạt động đơn giản, nhưng vẫn phải giả như là một phế nhân, lúc nào cũng nằm trên giường cả ngày, đến khi có người đưa cơm thì làm ra bộ mặt chán nản, buồn bả. Nàng biết Lục Úy Lai và Tô Ngạo Ngưng gặp chính mình không trở về sẽ cử người đi tìm. Chỉ cần nàng cố gắng tìm cách kéo dài thời gian, tốt nhất là biến bách bản thân thành một phế nhân.

Nghỉ như vậy Lạp Lệ Sa rốt cuộc cũng đi mệt, nàng nằm thẳng lên giường lấy tay lau đi mồ hôi trên trán, đồng thời lấy chén sữa còn hơi ấm, một hơi uống cạn. Hương vị thơm ngọt quen thuộc chảy vào yết hầu, khiến nàng lần nữa nhớ đến Phác Thái Anh. Trong phòng không biết khi nào sáng khi nào tối, Lạp Lệ Sa căn bản không biết được mình đã ở đây bao lâu. Nhưng riêng về Phác Thái Anh, người đó không đến đây bao lâu, Lạp Lệ Sa liền biết rất rõ. Đúng thời điểm điều có người đưa cơm đến cho nàng, dựa theo các món ăn trong khay mà nàng xác định được chia ra ngày 3 bữa cơm, thực đơn sáng ,trưa ,chiều điều được phân chia theo khẩu phần dinh dưỡng, nên người tinh ý như Lạp Lệ Sa tất nhiên sẽ biết. Nếu nàng nhớ không lầm, từ lần Phác Thái Anh đến đây đến nay cũng đã nửa tháng. Riêng đối với Lạp Lệ Sa, thời gian nữa tháng này thực giống như 15 năm. Việc Phác Thái Anh trong khoảng thời gian này, một lần cũng không đến khiến cho Lạp Lệ Sa có chút mất mát, cũng có chút lo lắng càng nhiều chính là sinh khí. Lạp Lệ Sa sở dĩ sinh khí không phải vì Phác Thái Anh không đến xem nàng, mà là cảm thấy chính mình yếu đuối vô năng còn có đối với Phác Thái Anh không thể để trong tim hoàn toàn. Rốt cuộc là mẹ con nhưng lại trở thành người yêu. Lạp Lệ Sa biết, trước giờ chưa nói đến Phác Thái Anh là yêu, mà trong lòng cũng đã sớm biết thế nào, cũng sớm đối đãi cùng tin tưởng muốn an ổn dựa vào. Nhưng thế nào lại ngay lúc nàng muốn an ổn dựa vào thì lại sinh ra sự tình này, nàng không hiểu tại sao Phác Thái Anh lại đi giúp Phác Quân mà phản bội nàng? Nếu nói Phác Thái Anh hận chính mình thì có thể gϊếŧ chết. Nhưng là, nàng thế nào lại muốn đi theo một nhân vật nguy hiểm như Phác Quân. Nàng lại nghĩ đến Phác Quân sẽ cho nàng muốn hết thảy? Mà này có lẽ là tiền tài cùng quyền thế, so với tình yêu cùng thân tình lại càng trọng yếu sao?

Ngay tại lúc Lạp Lệ Sa miên man suy nghĩ bỗng nhiên phòng sáng lên. Nàng chạy nhanh giả danh một người suy yếu nằm mệt trên giường. Sự tình khẩn cấp, nàng vẫn chưa kịp ngụy trang thì một mùi hương xông vào mũi, Lạp Lệ Sa không kịp tự hỏi liền mở mắt nhìn thấy người kia theo chính mình mà đi tới.