BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Trong đại sảnh Lạp Lệ Sa loay hoay tìm kiếm rất lâu cũng không thấy bóng dáng Phác Thái Anh. Xung quanh u tối nên rất khó thấy, Phác Thái Anh vừa rồi đã sớm chạy ra ngoài. Không còn cách nào khác, Lạp Lệ Sa đành phải thừa lúc mọi người không chú ý lẻn ra ngoài bằng cửa sau. Chạy ra ngoài bằng phương pháp như vậy chỉ là bất đắc dĩ, nàng chỉ muốn gọi điện thoại cho Phác Thái Anh, hỏi nàng đang ở đâu.
Trốn một góc ở vườn hoa trong khách sạn, Lạp Lệ Sa lấy điện thoại ra chuẩn bị nhấn số của Phác Thái Anh. Không đợi nàng bấm xong, xung quanh liền vang lên một âm thanh truyền vào tai, Lạp Lệ Sa theo bản năng trốn đi. Ngay sau đó liền nhìn thấy một cây dao bén ngọn loé sáng đâm phập vào thân cây vừa rồi nàng dựa vào.
Xảy ra công kích thình lình như vậy Lạp Lệ Sa cũng không bối rối ngạc nhiên, nàng chuẩn bị tinh thần quan sát người đang đi tới. Hoá ra cũng không phải ai xa lạ, thậm chí là rất thân quen. Người nọ vừa rồi mặc một chiếc váy dài màu đỏ, giờ đã đổi thành một thân da bó màu đen. Mái tóc màu tím cũng được cột lên, lộ ra cần cổ tinh tế trắng nõn. Chung sống mười năm, Lạp Lệ Sa hiểu quá rõ Tằng Khả Hận tìm mình so chiêu đều cột tóc lên gọn gàng, thói quen này đến bây giờ cũng không hề thay đổi.
“Lạp Lệ Sa, lâu rồi không gặp.”
Lạp Lệ Sa né được một đòn của mình, Tăng Khả Hận không ngạc nhiên. Tất cả kĩ năng hiện giờ mình có được đều do người ấy đào tạo một tay mà ra, nàng có thể không hiểu rõ hết con người của Lạp Lệ Sa, nhưng năng lực và bản lãnh của nàng ta thì nàng hiểu rất rõ. Cây dao này mà cũng không né được thì không xứng được gọi là Lạp Lệ Sa.
“Ta trước giờ đều nghi ngờ thân phận của ngươi, rốt cuộc ngươi thật sự cho ta một sự kinh hỉ lớn chưa từng có.”
Nhìn đám thuộc hạ đằng sau Tằng Khả Hận, Lạp Lệ Sa càng trở nên lạnh lùng bình tĩnh. Chuyện đã xảy ra đến mức này, nàng có thể xác định mất điện ở yến hội vừa rồi là do Phác Quân nhúng tay vào. Nói cách khác, yến hội này từ đầu cũng chẳng phải là tiệc tùng gì, mà là bọn chúng dùng chiêu Hồng Môn Yến, gậy ông đập lưng ông.
Càng suy nghĩ Lạp Lệ Sa càng lo lắng, nàng không biết Phác Thái Anh có bị phát hiện hay không, nếu nàng ấy cũng giống tình cảnh hiện tại của mình thì nên làm sao đây. Thân thể yếu ớt đó, thật sự không thể chịu nổi thương tổn nào nữa.
“A, đại tỷ ơi đại tỷ à, ở trong hoàn cảnh này cư nhiên ngươi còn đi lo lắng cho người khác, không hổ danh là đại tỷ của ta.”
“Tằng Khả Hận, trước đây ta không thích ngươi. Hiện tại ta càng không thích ngươi.”
“Ta biết, đại tỷ cho đến bây giờ luôn ghét ta, ngươi vốn dĩ cứu ta là vì Lục Uý Lai van nài mà thôi. Nếu chúng ta thù nhau như vậy, hôm nay liền đem ân oán bấy lâu giải quyết một thể đi.”
Tằng Khả Hận nói xong, nét vui cười trên mặt càng tươi sáng hơn, không người nào phát hiện ra thời điểm nói lên cái tên Lục Uý Lai, trong mắt nàng hiện ra một tia khổ sở đau đớn. Tuy rằng miệng nói phải giải quyết hận thù cá nhân với Lạp Lệ Sa, nhưng Tằng Khả Hận lại không có ý định một chọi một với nàng. Đánh ánh mắt ra phía sau cho đám thuộc hạ, rất nhanh bọn chúng liền móc dao trong người ra tấn công về hướng Lạp Lệ Sa.