BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Ánh mặt trời biến mất, báo hiệu nửa ngày đã qua, ban ngày sắp chuyển thành ban đêm. Ngồi trên giường, Lạp Lệ Sa nhìn Phác Thái Anh vẫn đang say ngủ, trong mắt chứa đựng áy náy và đau lòng. Vì người này đã ngủ thẳng từ tối qua tới giờ, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Đưa tay vuốt ve mặt của Phác Thái Anh, đem chăn bông trên người đối phương xốc lên rồi lại đắp lại. Thân thể dưới tấm chăn kia xuất hiện những vệt đo đỏ, màu trắng tất nhiên là màu da của Phác Thái Anh, mà màu đỏ chính là dấu vết để lại của một lần phóng túng. Nhớ đến trận hoan lạc điên cuồng hôm qua, Lạp Lệ Sa cảm thấy lỗ tai đỏ lựng, hai tròng mắt cũng nóng lên.
Không hề nghi ngờ, một Phác Thái Anh từng không quá mị hoặc, tối qua lại cho mình thấy một mặt luôn ẩn giấu. Tuy có uống chút rượu, nhưng lý trí Lạp Lệ Sa rất rõ ràng mình đang làm gì.
Hai ngón tay nằm trong thân thể Phác Thái Anh, đường hầm kia nhỏ hẹp nửa bước khó đi, ngay cả một ngón tay cũng đủ khó, mà nay có tới hai vị khách không mời mà đến. Đụng đến tấm lưng chảy đầy mồ hôi của Phác Thái Anh, nghe nàng ghé vào tai mình hỏi, mình muốn di chuyển hay không. Giờ khắc này, Lạp Lệ Sa có chút không phân biệt được, người đang trần truồng ngồi trên người mình, mị hoặc đến thế, rốt cuộc có phải Phác Thái Anh hay không.
Tuy sau lần hoan ái trước, Lạp Lệ Sa phát hiên Phác Thái Anh thay đổi rất nhiều. Người này không còn ẩn nhẫn chịu đựng như trước, tuy rằng vẫn hay xấu hổ, nhưng lại ngẫu nhiên lộ ra dáng vẻ quyến rũ. Đúng vậy, Lạp Lệ Sa chính là dùng từ quyến rũ này để miêu tả dáng vẻ Phác Thái Anh lúc này. Tuy rằng từ này dùng để hình dung Phác Thái Anh mà mọi người quen biết có chút không phù hợp, nhưng Lạp Lệ Sa luôn cảm thấy, Phác Thái Anh so với trước kia quyến rũ hơn nhiều.
Nàng đối với chuyện hoan lạc từng thuần khiết như giấy trắng, cái gì cũng không biết. Khi mình hôn môi nàng, nàng sẽ đỏ mặt, được mình ôm thì không biết làm sao chỉ có thể cúi đầu. Hiện tại lại có thể ngồi trên người mình, từng chữ rõ ràng hỏi mình vấn đề như vậy. Nàng nhớ lại biểu cảm của đối phương tối qua khi yêu cầu mình tiến vào, và cả hành vi khác thường khi sắp lêи đỉnh. Một đáp án sinh động hiện ra trong đầu, không khỏi làm cho Lạp Lệ Sa đau nhói.
Có lẽ, người này vẫn không có cảm giác an toàn, vẫn thời thời khắc khắc lo sợ mình sẽ rời khỏi nàng. Cho nên, dù là làm ra hành vi mà nàng chưa từng làm, thậm chí chưa từng nghĩ tới, nhưng nàng vẫn muốn cậy mạnh mà làm. Mục đích bất quá chỉ là muốn làm mình vui, tranh thủ thời gian khi có thể cùng mình ở chung.
Nghĩ tới đây, Lạp Lệ Sa tỉnh rượu hơn phân nửa. Nàng nhìn Phác Thái Anh nằm úp sấp trên người mình không động đây, có ý muốn rút tay về, mà Phác Thái Anh tựa như nhìn ra ý đồ của mình, nắm chặt cổ tay mình, không cho rời đi. Sức lực không cân đối của hai người làm ngón tay tiến vào càng sâu, Lạp Lệ Sa có thể cảm nhận được thân thể Phác Thái Anh phát run, nhưng vẫn không chịu thả tay mình ra.
“Tiểu Phác, đừng như vậy, sẽ làm ngươi bị thương.”
Lạp Lệ Sa không muốn tiếp tục làm nữa, nàng thật đau lòng vì một Phác Thái Anh như vậy, càng hối hận chính mình vì một chuyện nhỏ như vậy mà tức giận. Kỳ thật, nàng cũng biết, Phác Thái Anh sẽ không phản bội nàng, lại càng không cùng người ngoài đính hôn cái khỉ gì đó. Nhưng chỉ cần nghĩ tới tin tức đó, nghĩ tới Phác Thái Anh sẽ cùng Phác Tịch – con nuôi Phác Quân đính hôn với nhau, mặc kệ đây là thật hay giả, Lạp Lệ Sa cũng cảm thấy trong lòng khó chịu. Vì đố kỵ, không yên, bất an, mới có thể làm người ta sinh ra e ngại. Lạp Lệ Sa uống rượu, đúng là muốn làm cho mình quên đi cảm giác đáng ghét này. Hiện tại, nàng tỉnh rượu, ý thức cũng khôi phục lại, tất nhiên sẽ không làm tổn thương Phác Thái Anh. Nhưng đáng tiếc, sự việc đến nước này, hình như đã không thể quay đầu được nữa.