BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
“Đại tỷ, có thể đây là Phác Quân tung tin đồn đãi, ngươi đừng quá kích động.”
Không thể nghi ngờ, Lạp Lệ Sa giờ đây phẫn nộ vô cùng. Ngay cả không thể nhìn ra qua nét mặt, thì cũng thấy được từ hơi thở nguy hiểm tản mát quanh thân. Thân là người từ nhỏ đã theo Lạp Lệ Sa, Lục Úy Lai tuy có kinh ngạc trước quan hệ dị dạng của hai người, nhưng nàng chưa từng quên Lạp Lệ Sa lúc trước đối xử Phác Thái Anh ra sao.
Đủ mọi loại hình phạt, nhiều năm lạnh nhạt, lại không để ý đối phương, Lục Úy Lai đứng xem rõ ràng rành mạch. Dù nay quan hệ Phác Thái Anh với Lạp Lệ Sa tốt hơn nhiều, nhưng cũng không đại biểu Lạp Lệ Sa sẽ vô điều kiện chấp nhận thêm một lần phản bội nào nữa.
Vừa nghe qua, Lục Úy Lai cũng nghĩ ngay đến Phác Thái Anh bất trung với Lạp Lệ Sa. Nhưng còn tình cảm của nàng, thà chết cũng phải bảo vệ chu toàn cho đối phương. Lục Úy Lai tự ngẫm bản thân đã cả nghĩ, trên đời ai cũng có khả năng tổn thương Lạp Lệ Sa, nhưng nàng tin Phác Thái Anh tuyệt đối sẽ không làm vậy.
“Ngươi có gì muốn giải thích?”
Có lẽ nhờ Lục Úy Lai khuyên can, Lạp Lệ Sa mới thôi không nhìn Phác Thái Anh, theo bản năng lấy trong túi áo gói thuốc lá, kết quả lại nắm vào không khí. Thế này mới nhớ, vì không muốn Phác Thái Anh hít phải khói thuốc, nên nàng đã cai thuốc từ lâu. Bây giờ nhớ ra mới thấy thói quen quả thật đáng sợ.
“Ta không có gì để nói.”
Phác Thái Anh nhìn động tác nhỏ của Lạp Lệ Sa, đôi mắt hiện lên tia vui mừng. Nàng cất giọng đáp, tuy thái độ cùng giọng điệu có thể sẽ làm đối phương nổi giận, nhưng mỗi chữ của nàng đều là sự thật. Nàng không biết Phác Quân lại tổ chức sinh nhật, càng không biết cái gọi là lễ đính hôn.
Trên thực tế, quan hệ của nàng với Phác Quân, quả thật tối đa chỉ vài lần gặp mặt, nói chuyện, thậm chí chỉ hơn người qua đường được một chút. Năm đó, sau khi rời khỏi Lạp Lệ Sa đến chỗ Phác Quân. Lần đầu thấy mặt, ấn tượng Phác Thái Anh đối Phác Quân thay đổi rất lớn. Trong tưởng tượng của nàng, diện mạo Phác Quân phải rất đáng khinh, một kẻ nam nhân hành sự thủ đoạn độc ác. Thế nhưng, Phác Quân trước mắt lại là một kẻ nhã nhặn từ tốn, hoàn toàn không thể nhìn ra một gã đàn ông đã qua lục tuần.
Năm năm qua, số lần gặp mặt của hai người chỉ đếm trên đầu ngón tay, ngày thường gã cần nàng làm chuyện gì, sẽ cho người truyền lời, nàng sẽ đi thực hiện. Nay, lần nữa trở về bên Lạp Lệ Sa, dù cho bản thân nàng đã bỏ đi hơn một năm, nhưng Phác Quân vẫn vậy không có chút động tĩnh. Vốn hắn đã quên đi sự tồn tại của nàng, thì làm sao lại tổ chức yến tiệc long trọng, còn cho nàng đính hôn với Phác Tịch?
“Sao? Ngươi nói vậy, nghĩa là tin tức giả? Phác Thái Anh, ta nói này, nói sẽ tốt hơn là không nói, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy Tiểu Sa Sa đang nổi giận à?”
Phác Thái Anh đáp nhưng Lạp Lệ Sa không tiếp lời, thật ra là Tô Ngạo Ngưng đã đi trước một bước đưa ra câu hỏi. Nghe thấy, Phác Thái Anh nhìn Lạp Lệ Sa ngồi bên cạnh, sắc mặt rõ ràng không được tốt, một lát sau, lại mở miệng.
“Ta không biết chuyện này, cũng không phải phản đồ.”
Phác Thái Anh như trước nói rất ít, lại dùng câu gãy gọn để biểu lộ lập trường. Chỉ là, mập mờ như vậy lại không có chứng cứ chứng minh, khó có thể cho Tô Ngạo Ngưng tin phục. Nàng đùa nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay, nhìn Phác Thái Anh ngày càng hoài nghi.