BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Thời gian cứ từng giờ từng khắc trôi đi, tốc độ cứ ung dung thong thả làm lòng người nôn nóng, hận không thể bắt nó trôi đi qua mau nhưng cũng chỉ có thể im lặng nhẫn nhịn. Nằm trên giường bệnh, Phác Thái Anh ngơ ngác nhìn cảnh quang bên ngoài cửa sổ, trong lòng thì vô số lần gọi tên Lạp Lệ Sa.
Từ ngày ở đảo hoang được cứu về tới nay đã qua 3 ngày, những ngày qua, ngoài quanh đi ngoảnh lại trong phòng, nàng chưa từng bước ra khỏi cửa phòng. Nàng cũng không chủ động đi qua thăm Lạp Lệ Sa, cũng không hỏi Lục Úy Lai về tình trạng của Lạp Lệ Sa. Thật giống như giữa các nàng không có bất kỳ quan hệ gì.
Phác Thái Anh không biết được vì cái gì để thành ra dạng này, ngày đó 2 người rõ ràng đã biểu lộ tâm ý cho nhau, cũng thừa nhận cùng nhau ở một chổ. Phải chăng do quá nguy cấp mà Lạp Lệ Sa nói năng lộn xộn hay không?
Ngay tại thời điểm Phác Thái Anh đang miên man suy nghĩ, cửa phòng chậm rãi bị đẩy ra, một thân ảnh mặc y phục màu lam của bệnh viện đang tiến tới, nhưng không hướng đến nàng mà dừng ngay tại cánh cửa phòng. Người này mang theo khuôn mặt tái nhợt của người bệnh, áo ngoài bên vai trái rõ ràng cao hơn nhiều so với bên vai phải, nàng chính là Lạp Lệ Sa.
“Đang suy nghĩ điều gì?”.
Nhìn bộ dạng Phác Thái Anh đang mê man ngẩn người, Lạp Lệ Sa đến cuối cùng không nhẫn nại được nên mở miệng.
Bỗng nhiên nghe được được thanh âm của Lạp Lệ Sa, thân thể nàng khẽ run lên, quay mạnh đầu về phía phát ra tiếng nói, liền thấy Lạp Lệ Sa đang chậm rãi tiến đến gần mình, mang theo ánh mắt bất mãn cùng hoang mang.
Phác Thái Anh không nghĩ đến việc Lạp Lệ Sa chủ động đến tìm mình, nhìn đối phương rõ ràng là gặp khó khăn trong việc đi lại. Nàng theo bản năng muốn đứng dậy chống đỡ cho Lạp Lệ Sa, lại quên rằng chính mình đang bị thương ở cánh tay trái còn bên tay phải vẫn đau âm ỉ, làm cho Phác Thái Anh vừa đứng lên đã ngã lại vào giường, đôi mắt mang theo một tia bất lực nhìn qua Lạp Lệ Sa đang đứng bên cạnh.
“Như thế nào lại bất cẩn vậy? Ngươi có bị thương ở đâu không?”.
Phác Thái Anh bị hỏi nên giật mình, Lạp Lệ Sa cũng không nghĩ một người luôn làm việc ổn trọng như Phác Thái Anh cũng có thời khắc mất lý trí như vậy. Thấy được người kia né tránh ánh mắt mình như vậy tựa như một tiểu hài tử làm việc sai trái sợ trưởng bối phạt lỗi, làm cho Lạp Lệ Sa không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, nàng nhẹ nhàng bắt lấy chiếc ghế kéo đến bên cạnh giường, trừng mắt nhìn Phác Thái Anh.
Chỉ mới 3 ngày không gặp, Lạp Lệ Sa cảm thấy khoảng cách giữa mình cùng Phác Thái Anh thật vất vả mới kéo gần được lúc này lại tựa hồ như rất xa. Mọi người đều nói, lúc hoạn nạn mới thấy được chân tình, mặc dù Lạp Lệ Sa biết rằng Phác Thái Anh có thể vì mình mà trả giá tất cả. Nhưng khi chứng kiến Phác Thái Anh vì mình mà dùng máu bản thân cho mình sống sót, cảm giác khϊếp sợ tột độ trước nay chưa bao giờ mãnh liệt như vậy.
Phác Thái Anh thực gầy, trên người không có bao nhiêu thịt. Mà nàng cũng thực tĩnh lặng, nếu không phải ngươi hỏi chuyện nàng, nàng tuyệt cũng không chủ động cùng ngươi bắt chuyện. Nàng chính là một người như vậy, từ nhỏ đã ở bên cạnh ngươi, luôn chịu đựng việc ngươi thương tổn nàng, thậm chí khi lớn lên vẫn như thế, vẫn luôn bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi.Phác Thái Anh đã đem tất cả thời khắc tươi đẹp nhất của nàng dâng cho mình. Từ khi 3 tuổi cho đến khi 22 tuổi, mặc dù từng có thời gian rời đi, nhưng phần tình cảm này chưa bao giờ thay đổi, kéo dài cho đến tận bây giờ.