[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 100: Chỉ Là Giả Dối – bhtt.net
  •  Avatar
  • 13 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 100: Chỉ Là Giả Dối

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Sau khi Lục Úy Lai dứt lời, đại sảnh yên lặng vẫn không một ai mở miệng, vệ sĩ chung quanh nhìn nhau, ai cũng đều hiểu, giờ phút này không phải thời điểm bọn họ nên xen vào. Đi theo Lạp Lệ Sa nhiều năm, bọn họ rất rõ quan hệ của Lục Úy Lai và Tăng Khả Hận, cũng biết Lạp Lệ Sa không trở về từ Đức là do ai hãm hại. Nhìn súng trong tay Lục Úy Lai, bọn vệ sĩ không dám thả lỏng, luôn luôn phòng bị Tăng Khả Hận, đề phòng nàng ta giở trò quỷ.

“Ta chỉ trở về thu dọn đồ đạc của mình mà thôi.”

Rõ ràng Tăng Khả Hận không tính trả lời câu hỏi của Lục Úy Lai. Nàng đảo quanh tầm mắt nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của đối phương, liền dừng lại vài giây rồi rất nhanh dời đi. Chi tiết này, chỉ có Tô Ngạo Ngưng là chú ý thấy.

“Tăng Khả Hận, trả lời câu hỏi của ta.”

Nhìn đối phương vẫn giữ vẻ cười khinh thường trên mặt, trong lòng Lục Úy Lai đau thắt từng cơn. Tại sao, sao ngươi có thể dùng nụ cười để đả thương sâu sắc người khác. Tăng Khả Hận, ngươi rốt cuộc có đứng ở lập trường của ta để suy nghĩ không? Có để ý đến cảm nhận của ta không?

“Trả lời chuyện gì?”

Nghe âm thanh nghẹn ngào nức nở của Lục Úy Lai, Tăng Khả Hận hỏi lại. Nàng sớm đã biết, bản thân sẽ có một ngày đứng ở hướng đối lập với Lục Úy Lai, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp như thế.

“Các ngươi ra ngoài.”

Lúc này, Lục Úy Lai xoay qua nói với vệ sĩ chung quanh. Nghe xong lời của nàng, bọn vệ sĩ cũng không động đậy, vẫn chĩa súng vào Tăng Khả Hận. Thấy lời mình nói không hiệu quả, đôi mắt Lục Úy Lai trầm xuống, lại mở miệng.

“Ta kêu các ngươi ra ngoài.”

Lúc bấy giờ, thanh âm của Lục Úy Lai lớn hơn vừa rồi rất nhiều, cũng là lần đầu tiên nàng lớn tiếng ra lệnh như thế. Thấy đôi tròng mắt đỏ bừng của nàng, bọn vệ sĩ căm tức thu súng ra ngoài, nhưng vẫn đứng trước cửa sổ quan sát nhất cử nhất động bên trong. Giờ phút này, trong phòng chỉ còn lại bốn người Lục Úy Lai, Tăng Khả Hận, Đông Dụ Phi và Tô Ngạo Ngưng.

“Tăng Khả Hận, ta hỏi ngươi lần cuối cùng, tại sao ngươi phản bội tổ chức, phản bội đại tỷ?”

“Nga? Ta lúc nào phản bội bọn họ?”

Tăng Khả Hận hoàn toàn nhíu mày hoang mang, khuôn mặt tinh xảo lộ ra vài phần băn khoăn, tựa như tiểu cô nương vô tội bị hãm hại. Thấy bộ dáng như thế của nàng, Lục Úy Lai mềm lòng. Nếu cho đổi lại bất cứ là chuyện gì, nàng đều sẽ không truy cứu… Nhưng lần này, thật sự không được.

“Tăng Khả Hận, đến lúc này ngươi vẫn muốn nói dối sao? Tô Ngạo Ngưng đã chính mắt thấy, ngươi nổ súng bắn Phác Thái Anh, lại bị đại tỷ chắn viên đạn đó. Còn cả nhiệm vụ ám sát Phác Quân tại buổi đấu giá lần trước, trong chúng ta chỉ có ngươi là giữ tư liệu nhiều nhất, không phải ngươi tiết lộ cho hắn, còn ai vào đây?”

Có đôi khi, điều đáng sợ nhất không phải là không thể tha thứ, mà là không tìm được lý do để có thể tha thứ. Lục Úy Lai mỗi một lần kể tội Tăng Khả Hận, đều giống như là chém một nhát dao lên bản thân mình.Nàng thấu hiểu, mỗi điều nàng vừa nói đều là những bằng chứng sáng tỏ Tăng Khả Hận chính là phản đồ ẩn núp bên cạnh nhiều năm, cũng bác bỏ hoàn toàn mỗi một lần các nàng sống chết có nhau, tất cả nghĩa tình cùng chung hoạn nạn. Lục Úy Lai là một người biết quý trọng, mặc dù đã cùng Tăng Khả Hận đi đến nước này, nhưng nàng vẫn không hối hận tất cả những gì đã từng có giữa hai người. Nghĩ đến tuy rằng thống khổ nhưng hai người vẫn cho nhau vui vẻ, Lục Úy Lai che ngực, dùng ánh mắt cầu xin nhìn Tăng Khả Hận.