BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Qua hồi lâu, cảm giác muốn nôn mửa mới dần dần lui xuống, Phác Thái Anh vuốt vuốt vùng dạ dày, phát hiện mình ngay cả khí lực đứng lên cũng không có. Gặp Lạp Lệ Sa đứng trước mặt đang nhìn xem chính mình, Phác Thái Anh lấy tay nâng thân thể, tay kia thì chống xuống mặt đất nghĩ muốn đứng lên.
Nhưng mà, nàng cảm thấy được tứ chi đã vô lực. Thật giống như, thân thể của nàng đã không hề chịu sự khống chế của bản thân. Không nói đến việc đứng lên, chỉ sợ nhấc chân một động tác đơn giản đều không thể làm được.
Không biết có phải do thân mình cùng mặt đất tiếp xúc lâu hay không mà làm cho Phác Thái Anh cảm thấy được rét lạnh vô cùng, trên thân thể đau đớn cũng đang tra tấn nàng, nhất là trước ngực cùng vùng giữa hai chân, hai nơi tư mật, càng đau kịch liệt. Tay không thể xoa, cũng không có thể đụng, cũng chỉ có thể tùy ý chịu đau. Nhưng mà, những đau đớn này, cũng không bằng ánh mắt của Lạp Lệ Sa nhìn chằm chằm nàng.
Đó là một loại ánh mắt lạnh lùng, cho dù là đối mặt với người xa lạ thì nàng ta đều sẽ thương hại, nhưng nàng không có phân cho mình một chút ít. Giống như, chính mình căn bản không phải con gái của nàng, mà là một hạt bụi cũng không ảnh hưởng gì đến nàng. Như vậy… Cũng tốt, chính mình cũng không cần nàng thương hại, cũng không cần sự quan tâm, trân trọng của nàng.
Khiến cho nàng mất hết hi vọng, như vậy, nàng sẽ không nghĩ đến nữa, sẽ không hy vọng xa vời Lạp Lệ Sa có 1 ngày, đối với mình ôn nhu một chút.
Hai người, một đứng, một ngồi, giằng co hồi lâu. Chăm chú nhìn khuôn mặt tái nhợt mà quật cường của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa biết, Phác Thái Anh chính là như vậy, bất luận chính mình tra tấn nàng như thế nào, hoặc là bắt buộc nàng ra sao, nàng cũng sẽ không nghe lời mình.
Do dự một chút, cuối cùng, Lạp Lệ Sa xoay người ly khai khỏi cửa phòng tắm. Nàng đi rất dứt khoát không có điểm băn khoăn, cho nên, nàng cũng không nhìn thấy, lúc nàng xoay người, con ngươi đen của Phác Thái Anh từ tràn đầy khát vọng trở nên thực ảm đạm, cuối cùng chuyển thành màu đen không có ánh sáng chỉ còn tuyệt vọng.
Quỳ trên mặt đất, Phác Thái Anh dùng hai tay đỡ lấy bồn rửa tay, mạnh mẽ đứng lên. Nàng mở vòi nước, dùng nước súc miệng, rửa mặt, thẳng đến khi mắt nhìn rõ ràng, mới có cơ hội một lần nữa đánh giá chính mình. Đứng ở trước gương, người này không mặc quần áo, mà ngay cả nội y quần lót đều không mặc.
Nàng toàn thân cao thấp bị bôi đầy thuốc mỡ màu trắng, trên vai còn có một lỗ thủng hình tròn muốn chảy máu. Khuôn mặt trắng bệch đến dọa người, thật giống như lệ quỷ từ dưới mộ bước ra, không có chút huyết sắc. Nhìn trên người thật to thật nhỏ vết sẹo cũ mới. Phác Thái Anh ở trong lòng tự nói với mình, người này, chính là nàng.
Rõ ràng là nàng, hoặc là nói, vẫn như cũ nàng còn sống.
Dạ dày lần thứ hai nổi lên đau đớn, quanh thân cũng trở nên lạnh lẽo như băng. Nhìn phía sau có bồn tắm lớn, Phác Thái Anh cúi xuống thân, mở nước ấm ngồi vào. Miệng vết thương cùng nước ấm tiếp xúc, mang đến từng trận kịch liệt đau đớn, mà Phác Thái Anh lại coi như thói quen, thậm chí ngay cả mày cũng không nhăn một chút. Nàng tựa vào bồn tắm lớn, mỏi mệt nhắm hai mắt.