[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 5. Hồi lang* gặp lại – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 5. Hồi lang* gặp lại

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

*Hồi lang: hành lang uốn khúc.

“Tuyên, Trấn Nam Vương cùng Trấn Nam Vương thế tử vào cung yết kiến, khâm thử!”

Tạ Chấp cùng Tạ Minh Chiết trở lại lão trạch Tạ gia, vừa mới rửa mặt chải đầu thay y phục, thánh chỉ trong cung đã đến.

Tạ Minh Chiết và Tạ Chấp tiếp thánh chỉ xong, giương mắt nhìn cách ăn mặc của Tạ Chấp, không khỏi lên tiếng: “Đi thay bộ khác.”

Màu sắc sặc sỡ thế này thật sự muốn đi làm Trâm hoa lang hay sao!

Trâm hoa lang là một chức quan của Lương Quốc, không phải chức vị quá quan trọng, nhưng vì chủ yếu phụ trách một số yến hội quy mô lớn hoặc là đại điển tế tự, đọc lời khấn với trời, niệm tự cho lão thiên gia nên phải chọn người có diện mạo đẹp đẽ, thế nên từ trước tới nay đều do nam tử mỹ mạo nhất đảm nhiệm, nếu chỉ có vậy thì vẫn chưa đủ lý do khiến cho Tạ Minh Chiết phòng bị như thế.

Vào thời Lương Vũ Đế chưa có chức vị Trâm hoa lang này, một buổi hội họp nào đó có một sĩ tử dáng vẻ kiều diễm đến Trường An đi thi, chỉ vì diện mạo quá mức đẹp đẽ, khi ở quê nhà bị láng giềng quấy rối thì cũng thôi, thế mà tới Trường An lại bị mấy kẻ quần là áo lượt long dương* vừa liếc mắt đã nhìn trúng, dây dưa quấy rầy, suýt nữa bị bắt đi bên đường, đúng lúc nhị công chúa của Vũ Đế quay về Trường An.

*Long dương: ý chỉ đồng tính, bắt nguồn từ mối tình của Ngụy An Ly vương và cậu học trò Long Dương Quân rất được nhà vua sủng ái. Nguồn tham khảo: 

https://vi.wikipedia.org/wiki/Đồng_tính_luyến_ái_ở_Trung_Quốc

Lương Vũ Đế ít con nối dòng, ngoại trừ nhị công chúa, ông ấy còn có một trai một gái, Lương Quốc vừa mới gầy dựng giang sơn không lâu, vẫn còn một ít dư nghiệt tiền triều tồn tại, lại có ngoại địch quấy nhiễu, loạn trong giặc ngoài, không thể phân tán toàn bộ binh quyền cho tám vị vương khác họ, chỉ có thể để con gái thứ hai của mình cùng chưởng quân bình định, mỗi ba tháng quay về Trường An báo cáo một lần, cũng vì vậy nên đã làm chậm trễ hôn sự của con gái, Lương Vũ Đế rất áy náy với cô con gái này, lần này chính là triệu nàng trở về cùng xem phò mã.

Nhị công chúa thân mặc giáp trụ, hông treo bội kiếm, âm thanh leng keng leng keng vang vọng mãi đến bên cạnh Tống Các, nàng nâng bội kiếm, đẩy những kẻ quần là áo lượt kia ra, lệnh giáp sĩ bắt bọn họ lại, sau đó đứng trước người Tống Các.

Ánh mặt trời chiếu thẳng lên người nàng, giáp trụ màu bạc phản chiếu vầng sáng màu vàng nhạt xuyên qua đôi mắt Tống Các, Tống Các chật vật đứng trong bóng râm nàng che khuất trước mặt, sự lo lắng mới vừa rồi còn bị ánh mặt trời bên ngoài chiếu đến, lại cảm thấy an nhàn khó hiểu trong bóng râm này, khiến người ta bất giác an tâm, tim Tống Các đập nhanh một hồi, trái tim thình thịch không ngừng, lời cảm tạ kẹt trong cổ họng, mắt chàng mở to, đôi môi đỏ hé mở nhưng không thể phát ra một âm thanh nào, chỉ có thể giương mắt nhìn nhị công chúa.

Tiêu Sơ nâng mắt nhìn chàng, cầm áo choàng khoác lên người Tống Các, che đi quần áo bị kéo rách không chỉnh tề trên người chàng, chẳng hiểu sao ánh mắt lại dừng trên ngực chàng trong một chớp mắt, sau đó như không có việc gì dời mắt đi, xoay người lại, nói với giáp sĩ: “Mang về, giam vào ngục, chờ cha bọn hắn đến tìm người.”