[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 34. Chuyện cũ rơi vực – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 34. Chuyện cũ rơi vực

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Mùa hạ năm Nguyên Thú ba mươi, Vũ Vương Tiêu Châu và tổng thống lĩnh Kim ngô vệ Lệ Phong mưu phản không thành tại thọ thần của thái hậu, đồng quy vu tận cùng thái tử Tiêu Trạm, Vũ Vương giết cha giết bà giết mẹ giết anh, thiên lý khó tha, tước thân phận hoàng thất, biếm thành thứ dân, tru di tam tộc.

Thi thể hoàng đế, thái hậu, hoàng hậu, thái tử điện hạ không rõ tung tích, trong cung Thọ Hỉ không còn một người sống.

Tiên đế con nối dòng ít ỏi, huyết mạch trực hệ không còn một người, thiên hạ không thể một ngày vô chủ, nghĩ tới U Châu vẫn còn huyết mạch cuối cùng của Tiêu thị.

Hồ Thừa tướng quân đích thân đến U Châu đón Ly Vương Tiêu Trì mồ côi từ trong bụng mẹ quay về, ba lần mời ba lần từ chối, đăng cơ thành đế, chính là Lương Thiếu Đế.

Sau khi Lương Thiếu Đế đăng cơ, việc trong triều hoàn thành, lập tức ngự giá thân chinh tấn công Nam Cảnh, những kẻ có quyền ngôn luận trong triều đều chết trong trận phản loạn kia, quyền thần mới vẫn chưa trưởng thành, không ai có thể ngăn được nàng.

Thiếu Đế thân chinh chỉ hơn tháng đã giành được Nam Cảnh, đuổi người thảo nguyên chạy về thảo nguyên Tây Vực.

Cố Phục Qua mất tích đã lâu, sau đó người trong viện cũng biến mất toàn bộ, Hồ Diệp vốn đa nghi bèn sai người đi tìm xung quanh, không ngờ không tìm được Cố Phục Qua, lại chờ được tâm phúc bên cạnh Lương Thiếu Đế.

Hai quân ký kết điều ước ở biên giới Nam Cảnh, vĩnh viễn không xâm phạm, sức khỏe Lương Thiếu Đế không tốt vẫn chưa lộ diện, để tâm phúc của hắn thay mặt.

Hồ Diệp dẫn theo tam công chúa trở về thảo nguyên, không ngờ Cố Phục Qua đã sớm chờ giữa đường.

Lúc này Hồ Diệp và tam công chúa giục ngựa đi tới: “A Cố, thời gian qua cô đi đâu?”

Tam công chúa vẫn còn cáu giận chuyện Tiêu Trạc trước đây, ngượng ngùng nũng nịu gọi một tiếng: “Cố tỷ tỷ.”

“Ta là người Trung Nguyên, đương nhiên phải quay về Trung Nguyên rồi.”

Hồ Diệp như không tin được: “Cô có ý gì!”

Thật ra trong lòng hắn ta đã sớm bắt đầu hoài nghi, nếu không không thể mới mấy ngày không thấy Cố Phục Qua đã phái người bao vây tiểu viện, đáng tiếc người trong tiểu viện đã sớm được Mộc Vũ âm thầm dẫn đi rồi, bao gồm cả Thôi Kinh và Phục Linh của đại doanh thảo nguyên.

Hồ Diệp vồ hụt đã có suy đoán trong lòng, tuy hắn ta đa nghi nhưng lại rất vụng về, chỉ gấp đến độ vò đầu bứt tai cũng không nghĩ ra biện pháp.

Cố Phục Qua ngẩng đầu với tam công chúa: “Ngày đó ta đã nói, Cố gia tuyệt đối sẽ không xuất hiện người phản quốc.”

Hồ Diệp lên tiếng đáp lời nhìn về phía tam công chúa.

Tam công chúa nhìn chằm chằm Cố Phục Qua nói từng chữ một, mắt ửng đỏ: “Ta đã cho rằng ta có thể thay đổi tỷ.”

Dù Hồ Diệp ngu ngốc đến đâu thì lúc này cũng dần hiểu được: “Hoàng đế Trung Nguyện có thể lấy lại Nam Cảnh có phải do ngươi đưa biện pháp không, ngươi phản bội thảo nguyên! Còn khiến ta đốt đại doanh thảo nguyên, tên phản đồ ngươi!”