[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 32. Máu tươi khắp điện – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 32. Máu tươi khắp điện

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Ngoài đại đường, trên dưới bậc thang, máu tươi chảy quanh, uốn lượn chảy về phía cổng lớn cung Thọ Hỉ, lại bị cánh cửa ngăn trở, vì thế máu huyết đầm đìa này đều bị vây trong cung Thọ Hỉ.

Tiêu Châu đã hoàn toàn đánh mất sự kiên nhẫn, chỉ chờ câu trả lời của Tiêu Đình.

Tiêu Đình dường như đã thỏa hiệp, nhưng vẫn ôm tâm lý may mắn, dù Tiêu Châu dám giết anh, nhưgn hắn ta dám giết cha không? Chi bằng vờ như đồng ý, đến khi thoát thân rồi lại cầm lại ngôi hoàng đế, sao thiên hạ có thể thừa nhận một kẻ giết anh như hắn ta?

Ông ta đang định nói, Bôn Lôi nhận ra, lập tức lặng lẽ đưa tay, viên đá rời tay điểm lên huyệt vị của Tiêu Đình.

Việc tranh luận đổi trữ trong triều là do một tay Tiêu Đình bày ra, nếu ông ta thật sự thừa nhận Tiêu Trạm làm thái tử, trong triều sẽ có người phất cờ hò reo, ủng hộ lập Tiêu Châu, năm nay ông ta mới bốn mươi hai, cần gì sốt ruột chuyện trữ quân, chẳng qua là cố ý khơi mào mâu thuẫn, thế gia nhìn thấy người được chọn cho ngôi trữ quân mới đương nhiên sẽ có dã tâm, không muốn để Vương gia làm thế gia đứng đầu mãi, muốn thay thế vị trí nên lại đến ủng hộ Tiêu Châu, dù sao nếu Tiêu Trạm lên ngôi, địa vị của Vương gia sẽ càng thêm củng cố.

Hoàng đế khiến hai phái Tiêu Trạm Tiêu Châu bắt đầu tranh đấu với nhau, một là để ngôi vị hoàng đế càng thêm vững vàng, hai là mượn việc này tước giảm quyền lợi thế gia, đến khi đấu đến cuối cùng, đương nhiên thế gia đã đại thương nguyên khí, là thời cơ rất tốt để ông ta nhổ bỏ thế gia.

Nào ngờ Tiêu Châu được ông ta ngầm nâng đỡ cũng không như kỳ vọng, bị thua nhanh như vậy.

À, ông ta không biết Tạ Chấp còn thêm rất nhiều lửa vào thất bại của Tiêu Châu.

Tiêu Đình vốn bị Tầm Điện hạ dược, mỗi ngày như bị kiến cắn vào tim, đau khổ khó chịu, lại bị vào lúc trong triều ồn ào tranh đầu không thôi, ông ta nào dám để người khác biết bản thân bị bệnh nên đã che giấu bệnh tình không để người phao tin, chỉ có Lý Khánh và thái y tâm phúc biết được, nhưng thái y nói bệnh này của Tiêu Đình đến rất kỳ lạ, khai vài vị thuốc xoa dịu, nào ngờ bị một viên đá của Lôi Bôn đánh tới, nhất thời bắt đầu phát tác.

Tựa như ngàn vạn con kiến tới tới lui lui gặm cắn trái tim, đau đớn khó chịu, ông ta màng đến chuyện đồng ý với lời Tiêu Châu, đưa tay che tim, nắm chặt lấy nơi đó, xiêm y đều bị túm lại, nhăn nheo dúm dó.

Mồ hôi trên trán không ngừng rơi, gân xanh nổi lên, hốc mắt đỏ bừng.

Lý Khánh sợ tới mức vội dìu đỡ, nhớ lại lời thái y, nhất thời hiểu rõ, tới kỳ lạ, sợ rằng là trúng độc, lão đưa mắt chất vấn Tiêu Châu.

“Vũ Vương điện hạ, vậy mà ngươi lại hạ độc phụ thân!?”

Lúc này Tiêu Đình đau khổ khó nhịn, nghe Lý Khánh chất vấn, ông ta đỏ bừng mắt nhìn về phía Tiêu Châu.

Hạ độc gì, phụ hoàng trúng độc bao giờ, hắn ta vốn đã bị dược hiệu dâng cao, lại bị chất vấn như thế trước nhiều người, bị Tiêu Đình dùng ánh mắt như thế nhìn, nhất thời có phần kinh sợ cuồng loạn.