BẠN ĐANG ĐỌC
Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…
Ngày giỗ của Tạ Minh Chiết vào mấy ngày sau trừ tịch, vào ngày giỗ, Cố Phục Qua đã sớm sai người chuẩn bị đồ tế, một mình cưỡi ngựa đến phần mộ tổ tiên Tạ gia.
Sau khi Tiêu Đình diệt Tạ gia đã tuyên bố với bên ngoài Tạ gia thông đồng với địch bán nước, nên không chỉ giết cả nhà Tạ thị mà còn muốn đào hài cốt trong mộ phần tổ tiên Tạ gia, quật roi từng thi hài, phơi nắng ngoài hoang dã, lấy đó làm gương.
Tạ Chấp hay tin, mắt muốn nứt ra, hận ý tột đỉnh, lúc ấy liền hôn mê bất tỉnh, sau khi lấy lại Nam Cảnh, chuyện đầu tiên nàng làm chính là tự thân dẫn theo tâm phúc thu hồi hài cốt Tạ gia, hạ táng lại lần nữa, nhưng khi tới mộ phần lại phát hiện hài cốt tổ tiên Tạ gia đã sớm được an tán, lại có thêm một nấm mồ của Tạ Minh Chiết, Tạ Chấp sợ có trá bèn sai người đào nấm mồ Tạ Minh Chiết lên, lại phát hiện bên trong không có bẫy rập gì, cũng không phải mộ chôn quần áo và di vật, mà là một xác nam nằm trong quan tài.
Nhưng cách hai năm, thi thể đã sớm hóa thành xương trắng, Tạ Chấp rút bao ngón tay màu đen trên tay trái xác nam ra, thi thể chôn đã lâu, bao ngón tay vừa chạm vào đã vỡ thành mảnh vụn, nàng cẩn thận nhìn bàn tay trái, khi tổ phụ còn trẻ từng bị gọt mất đầu ngón út trên bàn tay trái, người biết việc này không nhiều lắm, sau này Tạ Minh Chiết mang một chiếc bao ngón tay màu đen trên đầu ngón út để che đi.
Ngón út tay trái của xác nam cũng khuyết thiếu, chiều dài tương đương với phần khuyết của tổ phụ, trong quan tài cũng đều là những thứ trên người tổ phụ vào ngày nàng và tổ phụ xa nhau, nàng lại sai người kiểm nghiệm tuổi thọ xương của xác nam, cũng ăn khớp với tuổi tác của tổ phụ nàng.
Trong lòng Tạ Chấp hoài nghi, là ai đã tu sửa phần mộ của Tạ gia, là ai an táng tổ phụ nàng ở nơi này?
Trong lòng nàng thấp thoáng có một suy đoán.
Nhưng xác chết tổ phụ ngay trước mắt, nàng không khỏi dâng lên bi thương, nằm trên quan tài khóc thương tâm, nhẹ nhàng sờ tay lên thi cốt, khóc đến ruột gan đứt đoạn.
Lúc lướt qua phần cổ lần nữa, nàng bỗng cảm thấy có điểm nào không thích hợp bèn nói một tiếng tôn nhi quấy rầy tổ phụ an giấc rồi.
Sau đó nàng đưa tay nhẹ lật đầu người qua, phát hiện ở nơi cổ cũng không phải vết cắt bằng phẳng của đao, nàng nhớ rõ Lệ Phong nói đã bêu đầu tổ phụ, đến nay nhớ lại còn đứt từng khúc ruột, nhưng cổ của tổ phụ là rời ra tự nhiên sau khi xác chết phân hủy, nơi cổ cũng không có vết thương bằng phẳng do bị cắt này, nàng lại sai người đến kiểm nghiệm, người tới nói xác nam này khi còn sống cũng chưa từng bị bêu đầu.
Những điểm khả nghi dâng lên trong lòng, chẳng lẽ không phải xác của tổ phụ?
Nàng bất chấp quấy nhiễu người chết an giấc, lại tìm những người khám nghiệm tử thi kinh nghiệm phong phú, họ đều nói xác chết này chưa từng chịu hình phạt bêu đầu.
Nghi hoặc trong lòng Tạ Chấp không có được giải đáp, sợ đây là xác chết người ngoài, lại sợ lỡ như là xác của tổ phụ, dù sao ngoại trừ cổ thì những nơi khác đều ăn khớp, chỉ đành dời xác nam này khỏi phần mộ tổ tiên, tìm một nơi khác an táng, lập một mộ chôn quần áo và di vật cho Tạ Minh Chiết ở mộ phần tổ tiên Tạ gia.