[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 27. Tiêu Trạc thân vong – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 27. Tiêu Trạc thân vong

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Mùa đông năm Nguyên Thú hai mươi chín, tin tức trưởng công chúa An Bình của Đại Lương hương tiêu ngọc vẫn ở tuổi hai mươi bốn truyền về Trường An, triều đình và dân chúng khiếp sợ.

Ngày đó đúng là tết ông Táo, vì trưởng công chúa An Bình xả thân nuôi sói, gả đến thảo nguyên nên dân chúng thành Trường An vẫn an cư lạc nghiệp như trước, chung quanh thành Trường An giăng đèn kết hoa, mỗi người ở nhà tiễn ông Táo và quét dọn, thành Trường An không có chút dáng vẻ đã bị chiến loạn quấy nhiễu, trên triều Đại Lương từ trên xuống dưới cũng là dáng vẻ quốc thái dân an.

Ngày tết ông Táo đó, các quan viên hưu mộc ở nhà ăn tết cùng người nhà, trời còn chưa tối đen đã bị hoàng đế khẩn cấp triệu vào cung.

Trời đang vào đông, tuyết lớn bỗng ào ào tới.

Các quan viên đội tuyết lớn vội vàng tiến cung, quan viên trên tam phẩm đi vào điện Kiền Dương nghị sự, quan viên dưới tam phẩm đứng ngoài điện hầu nghe phân phó.

Vương Dịch Chi đi vào hành lang gấp khúc, cả người là tuyết, ông ta vỗ lên người, giũ áo bào, nhìn tuyết lớn như lông ngỗng ngoài điện, thấp giọng nói với Tiêu Trạm.

“Hôm nay cảnh sắc tươi đẹp vạn dặm, tuyết lớn bỗng tới, sợ là có sự đại hung gì, đến khi vào điện cẩn thận là trên hết, chớ có nhiều lời.”

Trong triều hiện giờ đang ồn ào chuyện đổi thái tử, Tiêu Trạm rất rõ ràng phụ hoàng cố ý áp chế thế gia, Vương gia đứng mũi chịu sào, thế lực nhà ngoại tổ thua xa khi trước, hắn ta cũng hiểu rõ a tỷ bị thế lực khắp nơi ép phải gả đến thảo nguyên, cầu hòa với man di thảo nguyên.

Tiêu Trạm thầm thở dài, uổng cho hắn ta làm thái tử Đại Lương, hiện giờ trong triều lại không có bao nhiêu quyền lên tiếng, chỉ có thể nén giận giấu tài, không còn sự hăm hở thuở niên thiếu, nghĩ đến hồng y thiếu niên khi còn niên thiếu cùng hắn cưỡi ngựa tùy ý phi nước đại kia, khẩu khí trong lòng lại nặng thêm một chút.

Nghe lời nói của ngoại tổ phụ, Tiêu Trạm gật đầu: “Cô biết rồi, ngoại tổ, chúng ta vào đi thôi.”

Hai người loại bỏ sạch sẽ tuyết trên người, bèn một trước một sau tách ra tiến vào trong điện.

Tiêu Đình cầm điệp báo khẩn cấp truyền tới từ thảo nguyên ngàn dặm, lần lượt từng trọng thần truyền đi xuống, từng người sau khi xem xong hai mặt nhìn nhau.

Lời giải thích thảo nguyên cung cấp nhìn như hợp lý nhưng cũng rất gượng ép, khắp nơi đều là sơ hở.

Tại sao trận hỏa này lại xảy ra?

Có tìm được đầu sỏ gây ra không?

Đêm đó chính là đêm động phòng hoa chúc của An Bình công chúa và Hồ Diệp khả hãn, ở cùng một lều trại, vì sao chỉ có công chúa điện hạ bị chết cháy, Hồ Diệp khả hãn lại lông tóc không tổn hao gì?

Chẳng lẽ người nào ở đại doanh thảo nguyên cũng say như chết hay sao? Sao lại không có ai lập tức cứu hỏa?

Thế mà lửa lại cháy chừng gần một ngày mới được dập tắt.

Suốt ba canh giờ mới bị dập tắt, nếu thảo nguyên chậm chạp như vậy, sao lại đoạt được Nam Cảnh với khí thế sét đánh không kịp bưng tai?