[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 26. Ngươi không có nhà – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 26. Ngươi không có nhà

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Cố Phục Qua tìm nơi ngồi xuống, khoanh tay trước ngực, chậm rãi hỏi: “Sứ đoàn tống thân Đại Lương hiện đang ở đâu?”

Hồ Diệp vẻ mặt khinh thường: “Một bọn yếu đuối, hiện giờ vẫn đang say chết trong lều.”

Cố Phục Qua gật đầu, nhìn khắp xung quanh: “Đốt lều trại này khả hãn đi.”

A? Đốt lều trại? Đang yên đang lành, đốt lều trại của ta làm gì.

Hồ Diệp có chút nghi ngờ: “A Cố, đây là tại sao?”

“Công chúa Đại Lương phải gả cho Khả Hãn, Khả Hãn lén cho ta, việc này truyền đi rõ ràng đã tát vào mặt hoàng đế Đại Lương, chắc chắn ông ta sẽ thẹn quá hóa giận phái binh đến tấn công, hiện tại thảo nguyên vẫn không nên khai chiến với Đại Lương lần nữa, phải nghỉ ngơi lấy lại sức.”

Hồ Diệp sờ đầu: “Hoàng đế Đại Lương kia cũng đã bị đánh đến cầu hòa, còn dám đến đây?”

Cố Phục Qua lắc đầu, chỉ nói: “Ông ta đã đánh mất thể diện, cẩn thận ông ta chó cùng rứt giậu.”

Hồ Diệp đã biết tính nghiêm trọng của sự tình, nhưng vẫn hoài nghi khó hiểu: “Vậy liên quam gì đến đốt lều trại của ta?”

“Giả thi thể nữ kia thành công chúa hòa thân, đặt trong lều của ngài, lấy đuốc trong lều đốt cho thi thể biến đổi hình dạng hoàn toàn, không cần sốt ruột cứu hỏa, để cho lửa lan tràn tứ phía, chết nhiều một chút.”

Hồ Diệp bỗng vỗ tay một cái: “Làm như vậy đi.”

Có làm được không, trong lòng Hồ Diệp vẫn chần chừ, lén đưa công chúa cho A Cố, tốt xấu cũng còn sống, hoàng đế Đại Lương cũng có thể phái binh đến đây, lần này mệnh cũng mất, vậy không phải sẽ càng phái binh đến đây sao.

“Chết kiểu này vừa nhìn đã biết chúng ta cố ý làm, hoàng đế Đại Lương lại không ngốc, hơn nữa con gái ông ta đã chết, chẳng phải lại càng muốn phái binh đến đây sao?”

Cố Phục Qua lắc đầu: “Không đâu, chỉ nói hôm qua uống rất tận hứng, mọi người còn đang say, lửa tới quá nhanh, đến khi dập tắt mới phát hiện công chúa điện hạ không cứu chữa kịp, chẳng may chết đi, chỉ cần cho hoàng đế Đại Lương một câu nói giữ được thể diện bên ngoài, cho dù ông ta ngầm biết chúng ta cố ý làm cũng sẽ không đến.”

Cố Phục Qua cười nhạo một tiếng.

Dù sao từ trước đến nay cẩu hoàng đế kia xem mặt mũi mình còn quan trọng hơn tính mạng con cái, dù sao cũng chỉ chết một đứa con gái mà thôi, đổi lấy thảo nguyên áy náy bồi thường, với ông ta mà nói là rất có lời, dù sao cẩu hoàng đế kia khơi mào lửa giận thế gia, hiện giờ trong triều vẫn đang rối loạn, ốc còn không mang nổi mình ốc, chỉ cần cho ông ta một tấm màn che, duy trì bình thản bên ngoài, ông ta chắc chắn sẽ không đến đây, hơn nữa nói không chừng có thể cẩu hoàng đế kia còn cảm thấy lửa này là do tự Tiêu Trạc phóng, sợ là ông ta còn ước gì mọi người trong đại doanh thảo nguyên bị chết cháy, trừ đi mối họa lớn trong lòng ông ta, sao có thể truy cứu đến cùng.

Hồ Diệp trông thấy dáng vẻ chắc chắn của Cố Phục Qua, trong lòng thầm phỏng đoán: “Sao A Cố lại hiểu rõ hoàng đế Đại Lương đến vậy.”