BẠN ĐANG ĐỌC
Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…
Tiêu Trạc bỗng bị đẩy ngã, một thân hồng bào trải khắp bốn phía giường, vì động tác quá mạnh nên thoa cài cố định mũ phượng rơi xuống giường, mũ phượng từ từ lỏng ra, trong giây phút đầu Tiêu Trạc chạm xuống giường, cuối cùng mũ phượng không chống đỡ được nữa, trượt xuống khỏi đầu, tóc đen nhất thời trút xuống như mực, có thể là do mũ phượng kéo xuống vài sợi tóc khiến Tiêu Trạc đau khẽ khàng kêu lên một tiếng.
Hai tay Cố Phục Qua giữ lấy nàng ấy, trong lòng oán hận nghĩ, lúc này kêu còn hơi sớm, sau này sẽ có rất nhiều thời điểm đau khổ cho ngươi kêu.
“Tiêu Trạc, ta nhất định khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.”
Tiêu Trạc thầm nói không cần chờ sau này, hiện tại nàng ấy đã có chút muốn sống không được muốn chết không xong rồi, quả thật nàng kêu quá sớm.
Vì đến thảo nguyên hòa thân là công chúa Đại Lương nên người bố trí trướng đại hôn theo tập tục Đại Lương, hợp tình rải lên giường một lớp hỉ quả, táo đỏ, lạc, long nhãn, hạt sen, rải một lớp đầy, mỗi một thứ đều là món ăn ngon, nhưng nằm cả người lên thì không còn là chuyện như vậy.
Hai tay Cố Phục Qua ấn mạnh tay và cổ tay nàng ấy lên trên hỉ quả, bên dưới còn dùng đầu gối tàn nhẫn ấn một chân nàng lên trên hỉ quả, sau lưng lại không cần nói, toàn thân Tiêu Trạc bị đâm khó chịu, lời Bình An nói ra lại tuyệt tình tuyệt nghĩa như thế khiến cho nàng ấy không kìm được đau lòng.
Tiêu Trạc thu lại sự đau lòng, khẽ giãy giụa, đôi mắt mở to vẫn còn ngập nước chứa tình ý nồng đượm, nàng ấy đưa một bên chân không bị khống chế khẽ khàng cọ xát qua lại trên chân Cổ Phục Qua.
“Công tử làm ta đau quá, hiện tại ta đã muốn sống không được muốn chết không xong rồi.”
Cần Bình An hay cần mặt mũi? Chắc chắn là cần Bình An, trước đây thân là tỷ tỷ, nàng ấy luôn luôn đoan chính, chưa bao giờ giao toàn bộ tình yêu trong trái tim cho Bình An, sau khi Bình An rơi xuống vực, trời biết nàng ấy hối hận nhường nào, tại sao không sớm nói ra những lời chứa đầy tình yêu, tại sao phải giấu giếm trong lòng.
Tiêu Trạc hạ quyết tâm đánh cược thể diện, nói ra những lời khiến người ta mặt đỏ tim đập.
A, lời nói của hổ lang.
Đây là lời công chúa một quốc gia có thể nói? Hai năm không gặp, ngươi thật sự có thể thay đổi.
Cố Phục Qua cười nhạo một tiếng: “Không muốn chết nhanh như vậy thì câm miệng ngươi lại.”
Rồi sau đó nàng dành ra một bàn tay đè lấy bên chân trơn nhẵn của Tiêu Trạc, chậm rãi đứng thẳng dậy, thả tay ra, rồi lại vung tay ném cả người Tiêu Trạc vào trong, Tiêu Trạc thuận thế lăn tròn, ngay sau đó Cố Phục Qua lại dùng tay còn lại lấy đệm chăn bao bọc Tiêu Trạc, ném vào phía trong giường.
Sau đó nâng tay hất rơi hỉ quả xuống đất, thổi tắt nến, nằm ở bên ngoài giường.
Bên ngoài tiếng người vẫn náo nhiệt như cũ, tiếng nói chuyện, cười vang cuồn cuộn không ngừng tiến vào lều trại, nổ tung bên tai nàng.