[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 23. Hai người giao phong – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 23. Hai người giao phong

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Dường như yến hội bên ngoài đã xảy ra chuyện gì khiến cho không khí vốn đang náo nhiệt không thôi bỗng đột nhiên tăng cao, tựa như nước đang đun sôi sùng sục, lại tăng thêm lửa lớn, càng trở nên sôi trào, tiếng cười mọi người rộ lên, càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhiều tiếng cười truyền vào trong lều.

Trong lều trại không bị sự sôi trào bên ngoài ảnh hưởng mảy may.

Bên trong là không khí âm trầm lạnh lẽo, từ sau lời nói của Tiêu Trạc lại càng trở nên băng hàn thấu xương, toàn bộ vật dụng trong lều đều như bị bao phủ bởi một lớp băng thật dày.

Nhưng không có một chút khí lạnh nào truyền ra ngoài lều, bên ngoài vẫn đang vô cùng náo nhiệt.

Một chóp trướng bồng lại ngăn cách trong ngoài lều trại thành hai thế giới băng và lửa.

Cố Phục Qua lạnh lùng nhìn Tiêu Trạc, nhếch môi không nói một lời, trong mắt trải đầy sương lạnh, sắc mặt âm trầm dọa người.

Nàng nhìn chằm chằm Tiêu Trạc, suy nghĩ trong lòng tán loạn.

Cả ngày hôm nay bận bận rộn rộn, nàng vẫn không có thời gian nghĩ lại mộng cảnh đêm qua, tại sao bản thân lại mơ thấy hoang tai Bình Tây vào năm Nguyên Thú hai mươi ba, tại sao lại mơ thấy bản thân cầu cưới, rõ ràng là nàng bị cẩu hoàng đế kia cưỡng ép nhét vào mối hôn sự này, và còn rất nhiều chuyện khác cũng không đúng, tại sao phải mơ một giấc mơ như vậy?

Nàng thở dài trong lòng có phần căm hận, quả nhiên là nằm mộng, thật thật giả giả khiến những đổ vỡ trong hiện thực lại trở nên viên mãn trong mộng.

Năm nàng mười bốn tuổi, vừa vào Trường An đã bị cẩu hoàng đế kia cưỡng chế tứ hôn sau thọ yến, tổ phụ quả quyết từ chối, khi đó mặc dù nàng đồng cảm vị a tỷ này tuổi nhỏ đáng thương lại bị toàn thành đồn đãi cùng thế lực các bên bức bách, nhưng sẽ không bất chấp cả gia tộc để giúp nàng ta, càng không nói đến chủ động cầu cưới, đó chẳng phải là chuyện cười lớn trong thiên hạ sao, bản thân khi ấy cũng chỉ phái người ngăn lại lời đồn, giải trừ khốn cảnh cho nàng ta mà thôi.

Trước mắt bao người, tổ phụ kiên quyết cự tuyệt, nàng cũng vội quỳ xuống đất nói bản thân tuổi nhỏ, không xứng với công chúa điện hạ, mặc dù khóe mắt trông thấy sự tổn thương rõ ràng trong mắt vị a tỷ kia, trên mặt lại có phần không duy trì được vẻ đoan trang thanh lãnh, lộ ra chút lúng túng khiến lòng nàng cảm thấy có lỗi đôi chút, nhưng nàng vẫn muốn nhanh chóng đẩy chuyện nguy hiểm này đi, nào ngờ cẩu hoàng đế kia vừa chuyển đề tài đã nói ông cháu nàng khước từ như vậy rốt cuộc là chướng mắt viên minh châu của ông ta hay là muốn tạo phản, bất luận tổ phụ có giải thích thế nào, ông ta cũng cắn chết không buông, nhất quyết cho rằng Tạ gia chướng mắt công chúa hoặc là muốn tạo phản, Tạ gia vốn là đang trong dầu sôi lửa bỏng, đang trong thọ yến, lại có nhiều cặp mắt nhìn như vậy, thật sự ứng với câu quân yếu thần tử thần bất đắc bất tử, so sánh giữa hôn sự, chướng mắt công chúa và muốn tạo phản, rõ ràng hôn sự còn có đường sống, không thể bị hoàng đế nổi giận tại đây, tổ phụ chỉ đành đáp ứng hôn sự, sau đó cũng đã tìm đủ lý do để kéo dài hôn kỳ, lúc ấy cẩu hoàng đế cưỡng ép hôn sự xong cũng sợ nếu bức bách thêm lần nữa sẽ chọc cho Tạ gia nổi nóng bèn đồng ý kéo dài hôn kỳ hết lần này đến lần khác, sau này dưới ván cờ của tổ phụ cùng hoàng đế, cuối cùng hôn kỳ định vào mùa xuân năm Nguyên Thú hai mươi tám, khi nàng mười chín tuổi.