[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 16. Bình An hôn mê – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 16. Bình An hôn mê

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Tạ Chấp chỉ cảm thấy bản thân giấu giếm tổ phụ là có lỗi, nhưng thích một người là không sai, tổ phụ thật quá đáng, tại sao cứ nhất định bảo nàng thừa nhận thích là sai chứ.

Có lẽ vì tuổi còn quá trẻ, lại là lần đầu tiên thích một người, nàng rất muốn chứng minh với tổ phụ thích một người không sai, nàng không chịu cúi đầu, cực kỳ bướng bỉnh, quỳ ở từ đường ba ngày ba đêm không ăn một hạt cơm, không uống một giọt nước.

Thân mình làm bằng sắt cũng không chịu được giày vò như vậy, đến buổi sáng ngày thứ tư cuối cùng nàng không chống đỡ được nữa, hôn mê.

“Lão vương gia cứng rắn, sao tiểu thế tử cũng đối nghịch như vậy.”

Tạ Trung thầm sốt ruột, ba ngày ba đêm không ăn gì, quỳ ở nơi âm hàn kia, tuổi còn nhỏ, ngộ nhỡ quỳ đến mức sinh bệnh, để lại mầm bệnh thì phải làm sao.

Trời sáng, Tạ Trung bèn vội vàng thức dậy đến từ đường muốn khuyên nhủ Tạ Chấp cúi đầu nhận sai, nhanh chóng ra khỏi nơi âm hàn kia.

Nào ngờ mới vừa mở cửa từ đường ông ấy đã trông thấy Tạ Chấp ngã dưới đất, Tạ Trung vội vàng chạy tới gọi vài tiếng tiểu thế tử, không nghe đáp lại bèn nhanh chóng đưa tay đặt trên mũi Tạ Chấp, vẫn còn hô hấp, Tạ Trung nhẹ nhàng thở ra.

Ông ấy còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã trở nên căng thẳng, hô hấp cũng quá mỏng manh rồi.

Tạ Trung bế Tạ Chấp chạy ra cửa từ đường, miệng hô: “Người đâu, đi mời Huyền Tâm y sư, thế tử hôn mê rồi, nhanh đi mời Huyền Tâm y sư.”

Sáng sớm mỗi ngày Nguyên Bảo cùng Thính Hà đều đến từ đường, vì mệnh lệnh của Tạ Minh Chiết, họ chỉ dám canh giữ ở cửa từ đường, hôm nay Tạ Trung tới quá sớm, khi hai người bọn họ tới, thấp thoáng nghe thấy trong từ đường truyền tới tiếng kêu vội vàng, hai người chấn động nhanh chóng vào cửa đã trông thấy cảnh tượng trước mắt.

Thính Hà quyết định thật nhanh, nói với Nguyên Bảo: “Ta đi mời sư phụ, ngươi đi mời vương gia.”, rồi lại quay sang nói với Tạ Trung: “Thúc bế thế tử về Liên Tâm Các trước.”

Vì để tiện chăm sóc Tạ Chấp, nơi ở của Huyền Tâm y sư ở ngay bên cạnh Liên Tâm Các, Tạ Chấp mới vừa được đặt lên giường, Huyền Tâm cùng Thính Hà đã vội vàng chạy đến.

Huyền Tâm nôn nóng lên tiếng: “Chuẩn bị nước ấm, càng nhiều càng tốt.”

Tạ Trung biết quy tắc xem bệnh của Huyền Tâm, không thích có người ở cạnh, sau khi lệnh tỳ nữ đặt nước ấm sau tấm bình phong trong phòng, ông ấy vội vàng cho mọi người trong phòng lui xuống, Thính Hà ở bên hầu hạ, bản thân cũng đóng cửa ra ngoài.

Tạ Minh Chiết vội vàng đi tới: “Sao rồi?”

Tạ Trung cúi đầu: “Hồi vương gia, Huyền Tâm y sư còn đang xem chẩn.”

Tạ Minh Chiết vừa gấp vừa giận: “Đứa nhỏ này sao lại cố chấp như vậy.”

Tạ Trung nghĩ thầm, may mà không theo họ mẹ đẻ thiếu phu nhân, nếu không có thể sẽ còn khiến vương gia sốt ruột hơn, lúc này quan trọng nhất vẫn là chữa khỏi cho thế tử, ông ấy vội vàng lên tiếng trấn an: “Vương gia đừng sốt ruột, thế tử cát nhân thiên tướng, chắc chắn bình vô sự.”