BẠN ĐANG ĐỌC
Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…
Xe ngựa cách cửa cung càng gần, cảm giác bứt rứt của Tạ Chấp càng tăng mãnh liệt, đến khi xe ngựa sắp đến cửa cung nàng lại không kìm được thấp giọng hô lên một tiếng.
Tạ Minh Chiết trông thấy thì khó hiểu: “Hô vớ vẩn gì đấy, cũng không phải chưa từng vào cung.”
Tạ Chấp nhanh chóng che miệng lại, giọng rầu rĩ trả lời: “Hôm nay là thọ đản thái hậu, không giống trước đây, tôn nhi sợ xảy ra sai lầm sẽ rước lấy mầm tai vạ nên không được kìm hoảng loạn.”
Tạ Minh Chiết trừng mắt liếc nhìn Tạ Chấp chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Hoảng cái gì, trời có sập xuống cũng có ta chống cho con.”
Sau đó ông lại chỉ ngón tay vào Tạ Chấp: “Tay để xuống dưới, thẳng sống lưng, bộ dạng đừng như xương mềm.”
Tạ Chấp nhất nhất nghe theo, lưng thẳng tắp, mắt nhìn phía trước, nhưng ánh mắt của nàng lại rời rạc, vẫn đang lơ đãng, trong lòng không khỏi nghĩ con sợ sau khi tứ hôn, người đầu tiên muốn giết chết con chính là người.
Tạ Minh Chiết thấy nàng thành thật ngồi ngay ngắn một bên, không nhúc nhích cục cựa, không kêu loạn thì không quan tâm đến nàng nữa, ông khép mắt lại, dưỡng thần đợi vào cung, vẫn còn một trận ác liệt cần phải đánh.
Chỉ chốc lát sau, đã tới cửa cung.
Tiểu thái giám tiếp đón ngoài cửa cung gõ càng xe, tùy tùng mở cửa xe ngựa ra, Tạ Chấp vén mành chui ra khỏi xe ngựa, vội vàng nhảy xuống xe ngựa.
Tạ Minh Chiết chậm rãi khoan thai đi theo sau nàng xuống xe.
Tùy tùng bị giữ ngoài cửa cung, tổ tôn hai người đi theo tiểu thái giám tiếp đón đến điện Kiền Dương.
Từ xưa đến nay ngày mừng thọ thái hậu đã có điều lệ sáng sớm mọi người trong hoàng thất và tất cả quan lại phải đến cung điện nơi hoàng đế xử lý triều chính, tiếp đãi thần tử để tìm hoàng đế, chúc mừng một phen, hoàng đế lại dẫn theo mọi người trong hoàng thất cùng quan viên từ tam phẩm trở lên đến tẩm cung thái hậu quỳ bái, quỳ tạ mẫu ân, sau đó hoàng đế dẫn theo mọi người trong hoàng thất cùng tất cả quan lại đến Thái Hòa Đàn cầu khấn, cầu cho mưa thuận gió hòa, mẫu thân an khang, lời khấn không giống nhau nhưng đều phải do tự tay hoàng đế viết ra, đợi khi giày vò xong việc này, đến buổi trưa, bắt đầu thọ yến, tiếp khách, tuyên lễ, bắt đầu tiệc, vũ nhạc, mỗi thứ đều không ít, thông thường đến khi thọ yến kết thúc cũng phải đến chạng vạng, khách khứa bắt đầu rời đi trở về nhà.
Khi tổ tôn hai người đến điện Kiền Dương, mọi người đã đến tương đối đông đủ, Tạ Chấp giương mắt trông thấy Tiêu Trạc ngay trong đám người, không khỏi cong môi cười với nàng ấy, Tiêu Trạc cũng chăm chú nhìn qua, trả về cho Tạ Chấp một nụ cười, có lẽ là nụ cười quá tươi đẹp, Tạ Chấp nhất thời đỏ mặt, cúi đầu.
Đến khi tim không còn đập nhanh như vậy, Tạ Chấp lại vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, nhưng Tiêu Trạc đã đứng giữa đội ngũ, không còn nhìn nàng nữa, Tạ Chấp có chút thất vọng, bỗng nhận thấy có tầm mắt rơi trên người mình, Tạ Chấp nhìn quanh bốn phía, không tìm được là người phương nào bèn vội vàng đi theo tổ phụ cùng gia nhập vào đội ngũ.