[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 14. Thật sự bắt đầu – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 14. Thật sự bắt đầu

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Khi Tạ Chấp sắp trở về lão trạch Tạ gia, miệng Nguyên Bảo vẫn còn đang lẩm bẩm không ngừng suốt cả quãng đường.

Mặt mày Nguyên Bảo như khóc tang: “Thế tử gia, sao người có thể không nói tiếng nào đã đi một mình rồi, Nguyên Bảo đứng một mình ở cửa cung cũng sắp thành đá vọng gia rồi!”

“Nguyên Bảo nhàm chán đến mức giúp cả đàn kiến chuyển nhà.”

“Suýt nữa Nguyên Bảo đã kết nghĩa với con sư tử đá ở cửa cung.”

Suốt quãng đường trong lòng Tạ Chấp đều đang ngọt ngào nghĩ đến Tiêu Trạc, mặc cho Nguyên Bảo nói gì cũng không đáp lại, chỉ vào tai trái lọt tai phải, không hề nghe thấy gì, khi thấy sắp đến lão trạch, nàng thoáng ngẩng đầu, thấy Tạ Trung đứng ở cửa chính mặt mày lo lắng, không khỏi ngăn Nguyên Bảo lại.

“Đừng oán giận nữa, miệng biết ăn nói như vậy, trở về gia cho ngươi đi chuồng ngựa thảo luận ba ngày ba đêm.”

Nguyên Bảo khiếp sợ trợn to mắt, im lặng lên án, đôi mắt ngập nước, tủi thân khép miệng lại.

Tạ Chấp trông thấy bật cười, khẽ hất đầu: “Đừng già mồm, ngươi chờ lâu như vậy, trở về gia có thưởng.”

Nguyên Bảo lập tức thay đổi sắc mặt, tràn đầy nhiệt tình nói: “Tạ thế tử gia ân thưởng.”

Tạ Chấp vừa nhếch môi, trong lòng thầm nghĩ có phải nên tìm cho Nguyên Bảo một đoàn xiếc chuyên trò biến kiểm*, nếu không sẽ làm mai một thân tài hoa này của cậu ta.

*Biến kiểm: Biến kiểm là một kỹ thuật trong kịch Tứ Xuyên. Diễn viên mặc trang phục sặc sỡ, di chuyển theo tiếng nhạc, đeo mặt nạ nhiều màu khắc họa các nhân vật kịch tiêu biểu, khi nhạc lên đến cao trào, diễn viên phất quạt hoặc tay áo qua mặt, trong tích tắc đã thay đổi từ mặt nạ này sang mặt nạ khác.

Nguồn tham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Biến_kiểm

Thấy đã gần đến trước mặt Tạ Trung, Tạ Chấp xuống ngựa, ném cương ngựa cho Nguyên Bảo, bước về phía trước.

“Trung thúc, thúc đứng đây làm gì, tổ phụ có gì phân phó sao?”

Tạ Trung xem như đã chờ được tên đầu sỏ gây tội: “Ôi chao, gia của ta, người đã về rồi.”

Vẻ mặt Tạ Chấp khó hiểu: “Bình thường ta có trở về hay không, thúc cũng chưa từng hỏi qua mà.”, càng đừng nói đứng chờ ở cổng lớn.

Tạ Trung khua tay: “Hiện tại không giống ngày trước, lần này chính là lão vương gia bảo ta đứng ở cửa đón người, người mau cùng ta đến thư phòng đi!”

Tạ Chấp đành phải đi theo Tạ Trung đến thư phòng, nhưng nàng trái lo phải nghĩ, cũng không biết tổ phụ tìm bản thân có thể có chuyện gì, nghĩ đến chuyện bản thân đã đồng ý với tỷ tỷ giấu tổ phụ thì không khỏi chột dạ, chẳng lẽ tổ phụ khai thiên nhãn nên đã biết rồi?!

Không thể nào không thể nào, mình đã chung sống với tổ phụ nhiều năm như vậy, nếu ông có dị năng này sao bản thân có thể không biết, rốt cuộc là chuyện gì đây, Tạ Chấp có phần bối rối lo lắng nhưng không dám lộ ra vẻ mặt gì, nàng quay sang mở lời thăm dò: “Trung thúc à, thúc nói tổ phụ có chuyện gì vậy?”