[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn – Chương 13. Lời hứa trọn đời – bhtt.net

[Bhtt] [Edit] Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng – Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn - Chương 13. Lời hứa trọn đời

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Công Chúa Điện Hạ, Sám Hối Vô Dụng
Tác giả: Tinh Tinh Thụy Đắc Vãn
Thể loại: bách hợp, cổ đại, cung đình hầu tước, hỗ công, SE
Độ dài: 37 chương
Ngày bắt đầu đăng: 04/01/2025
Tình trạng: Hoàn thành
___________________
Thật lâu trước kia…

#bhtt

Tiêu Trạc liếc mắt nhìn Tạ Chấp một cái, nâng tay ra hiệu cho thị nữ trong điện lui xuống, chỉ còn lại hai người nàng ấy cùng Tạ Chấp.

Tạ Chấp đang ôm trái tim đóng băng đã sắp vỡ vụn, vụng về nói.

“Tỷ tỷ, đừng cười, tỷ cùng hắn có chuyện gì, những lời đồn kia, nửa phần ta cũng không tin.”

Tiêu Trạc cười khổ một tiếng, nhìn Tạ Chấp. “Lệ Phong là người mẫu hậu ta trông thấy từ bé đến lớn, muốn hắn làm phò mã của ta.”

Trái tim Tạ Chấp vỡ đầy đất, còn chưa kịp xót xa, lại như bị người ta chậm rãi nghiền qua răng rắc, răng rắc, từng chút từng chút một, đầu óc nàng trống rỗng, chua xót khó hiểu dâng lên trong lòng, tâm tình phức tạp khó nói thành lời đan xen quẩn quanh, nàng mấp máy môi, mơ màng nghe thấy giọng nói của bản thân không thành tiếng.

“Bao giờ tỷ tỷ xuất giá?”

Tiêu Trạc lắc đầu: “Vốn phụ hoàng định tứ hôn tại trâm hoa yến sau mùa xuân năm nay, nhưng hắn lại không tới, mối hôn sự này cũng không thành.”

Sau khi nghe được lời nói của Tiêu Trạc trái tim Tạ Chấp lại bắt đầu từ từ sống lại, nhặt lấy trái tim vỡ đầy đất chắp vá lại, tiết trời đã dần trở nên ấm áp.

Nhưng một nỗi phẫn nộ lại tự nhiên bốc lên trong lòng, Tạ Chấp không nhịn được lớn tiếng mắng: “Hắn dựa vào đâu mà không đến, muốn từ chối cũng phải là tỷ tỷ từ chối hắn, hắn có tư cách gì từ chối!”

Tạ Chấp chua xót vô cùng, vừa tức giận không nhịn được, hóa ra tỷ tỷ từng có người được chọn làm phò mã, suýt nữa đã tứ hôn, nhưng thế mà người kia lại từ hôn, tỷ tỷ mà mình nâng niu trong lòng bàn tay, dựa vào đâu hắn lại từ chối, mặt mũi hắn ở đâu!

Vậy tỷ tỷ thích hắn sao? Hay là thích mình?

Tiêu Trạc nâng tay véo gò má phồng lên của Tạ Chấp: “Tuổi tỷ tỷ đã lớn rồi, sớm nên xuất giá, nếu không phải phụ hoàng cưng chiều, nào cho phép ta phí thời gian đến hiện tại.”

Tạ Chấp nhìn Tiêu Trạc chăm chú, ánh mắt chân thành tha thiết, nói từng chữ một: “Tỷ tỷ là độc nhất vô nhị trên thế gian này.”

Thiếu niên lang trước mắt đơn thuần thiện lương, trong suốt sạch sẽ như thế, trên khuôn mặt trắng nõn như tuyết, nơi trán lại đỏ bừng một mảng, trong mắt cũng ửng đỏ, nhưng lời hắn nói ra lại chân thành tha thiết như thế khiến người ta cảm động.

Trái tim Tiêu Trạc khẽ động, nàng ấy mím đôi môi đỏ mọng: “Chỉ là chuyện chưa định thôi cũng đã huyên náo ra mưa gió khắp thành, có thể thấy được nữ tử sinh tồn khó khăn thế nào trên thế gian này.

“Ngay cả thân phận tỷ tỷ như thế cũng không thể thoát được số mệnh.”

Trong lòng Tạ Chấp thương xót, xen lẫn một ít đồng cảm trong đó: “Tỷ tỷ chớ có buồn rầu như thế, là đám người bên ngoài kia lắm mồm thôi, Bình An nhất định xé miệng đám người bọn họ, khiến bọn họ không thể nói xằng được nữa.”

Tiêu Trạc đổi véo thành xoa, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Tạ Chấp: “Không có Lệ Phong, vẫn sẽ có con trai cả Thôi gia, còn có Trịnh gia, chỉ cần một ngày tỷ tỷ không xuất giá, bọn họ vì bức bách thiên gia, những tin đồn đó cũng sẽ không tan đi được, chẳng lẽ Bình An không làm gì chỉ xé miệng một đám người trên đường hay sao.”